Những năm qua, các thế lực thù địch, phản động, cơ hội chính trị lợi dụng một số “tổ chức xã hội dân sự” chống phá Việt Nam tập trung vào các hướng sau đây:
- Thực
hiện xây dựng xã hội dân sự ở Việt Nam;
- Tác
động chuyển hóa, xóa bỏ vai trò lãnh đạo của Đảng;
- Tập
hợp lực lượng, sử dụng bạo động dân sự, bạo lực quần chúng để thay đổi chế độ
như chúng đã thực hiện thành công, từ “phong trào công đoàn đoàn kết” ở Ba Lan
những năm 1989 - 1990 cho đến các cuộc “Cách mạng sắc màu” ở Trung Đông và Bắc
Phi thời gian qua.
Phương
châm thực hiện của chúng là “3 tại chỗ”:
+ Mâu
thuẫn tại chỗ
+
Nguồn lực tại chỗ
+ Giải
quyết tại chỗ
Những
thủ đoạn chính của các thế lực thù địch, phản động:
Thứ
nhất, tuyên truyền, quảng bá xã hội dân sự vào xã hội Việt Nam. Tác động
gây sức ép để Việt Nam công nhận vai trò, hoạt động của xã hội dân sự và “tổ
chức xã hội dân sự” ở Việt Nam. Triệt để khai thác tính đa dạng về thành phần,
mục tiêu thành lập, lợi ích của tổ chức và các thành viên để tập hợp lực lượng,
đặc biệt là các đối tượng bất đồng hoặc đa nguyên về tư tưởng, chính kiến.
Thứ
hai, tuyệt đối hóa, tối đa hóa tính độc lập của các “tổ chức xã hội dân
sự” để thúc đẩy xu hướng thoát ly sự lãnh đạo của Đảng, sự quản lý của Nhà
nước, hình thành các lực lượng đối lập, tổ chức chính trị đối lập. Từng bước
hướng lái hoạt động của các “tổ chức xã hội dân sự” (đã hình thành hoặc chuẩn
bị hình thành) vào các khuynh hướng tư tưởng chính trị khác nhau, từ đa nguyên
về tư tưởng, dẫn tới đa nguyên về chính trị và mục đích cuối cùng là đối lập về
tư tưởng chính trị.
Một số
“tổ chức xã hội dân sự” mang tính giai cấp rõ rệt. Những người sáng lập không
đứng trên lập trường của giai cấp công nhân và nhân dân lao động. Thay vì đặt
mục tiêu hoạt động nhằm góp phần xây dựng và bảo vệ Tổ quốc, họ đã hướng lái tổ
chức phục vụ cho lợi ích của một số tầng lớp, một nhóm người, đối lập với lợi
ích của dân tộc, quốc gia. Vì vậy, họ luôn tìm cách tách hoạt động của tổ chức
khỏi sự lãnh đạo của Đảng, sự quản lý của Nhà nước và các cơ quan chức năng.
“Tổ chức xã hội dân sự” của họ chỉ là vỏ bọc, thực chất đó là những tổ chức
mang màu sắc chính trị, ẩn chứa trong mục đích thành lập và hoạt động là động
cơ và mục đích chính trị. Về lâu dài, đây sẽ là mặt trận đấu tranh giai cấp
trên mọi phương diện: chính trị, tư tưởng, văn hóa, kinh tế.
Thứ
ba, tối đa hóa vai trò tham gia quản lý nhà nước của các “tổ chức xã hội
dân sự”, đề cao và nhấn mạnh vai trò “phản biện xã hội” của các “tổ chức xã hội
dân sự” để làm suy giảm niềm tin của nhân dân, khuếch tán, gia tăng bức xúc
trong xã hội. Từ đó, chúng đẩy mạnh từ “phản biện xã hội” lên “phản ứng”, đến
“phản đối”, rồi chuyển thành “phản kháng”, chống lại mọi chủ trương, đường lối
của Đảng, chính sách và pháp luật của Nhà nước.
Đây
cũng là thủ đoạn cơ bản mà các thế lực thù địch, phản động, dưới danh nghĩa ủng
hộ quan điểm mở rộng dân chủ ở cơ sở, đảm bảo quyền con người để tuyên truyền,
vận động có thêm lực lượng, tổ chức xã hội, đoàn thể quần chúng, các tổ chức
phi chính phủ tham gia, từng bước hình thành các “phong trào”, “mặt trận” dân
chủ, trở thành lực lượng đối trọng, đối lập với Đảng và Nhà nước ta trong tương
lai. Họ triệt để lợi dụng những sai sót, yếu kém trong phát triển kinh tế - xã
hội, những chủ trương, chính sách chưa hợp lòng dân, các vấn đề phức tạp nổi
lên về an ninh, trật tự để phê phán đường lối của Đảng, đổ lỗi, quy kết trách
nhiệm cho Đảng ta trong các vấn đề hạn chế, tồn tại của đất nước, nhất là trong
phát triển kinh tế - xã hội, quan hệ đối ngoại và hợp tác quốc tế, trong bảo vệ
chủ quyền biên giới, biển đảo… Một số tổ chức thông qua hoạt động nghiên cứu,
phản biện, tư vấn để truyền bá quan điểm, tư tưởng sai trái, phê phán đường
lối, chính sách của Đảng và Nhà nước, phủ nhận thành quả cách mạng, yêu cầu
Đảng ta từ bỏ vai trò lãnh đạo.
Thứ
tư, thúc đẩy xã hội dân sự hình thành ở Việt Nam và sử dụng các “tổ chức
xã hội dân sự” từng bước tác động, chuyển hóa/thay đổi chế độ ở Việt Nam. Các
thế lực thù địch lợi dụng chiêu bài “dân chủ”, “nhân quyền” để hướng lái “tổ
chức xã hội dân sự” vào các hoạt động trái với tôn chỉ, mục đích, đi theo mục
tiêu chính trị, đề cao các “giá trị” tự do, dân chủ, nhân quyền của phương Tây.
Chúng tìm cách tuyên truyền, tác động, lôi kéo một số trí thức, văn nghệ sĩ,
học sinh, sinh viên, luật sư tham gia, mở rộng phạm vi, không gian hoạt động
trong lĩnh vực dân chủ, nhân quyền; phụ họa và tiếp tay cho các thế lực bên
ngoài chống phá Việt Nam. Một số người công khai viết, tán phát tài liệu, sách,
sử dụng các trang mạng truyền bá những quan điểm, tư tưởng trái chiều, tạo diễn
đàn đối lập với Đảng, Nhà nước. Nhiều bài viết, tài liệu công khai cổ vũ, đề
cao mô hình “xã hội dân sự” kiểu phương Tây và yêu cầu, hô hào, tác động áp
dụng mô hình này vào xã hội Việt Nam để mở rộng diễn đàn dân chủ, phát huy đa
nguyên… Các thế lực thù địch còn tăng cường chỉ đạo đẩy mạnh các hoạt động móc
nối, tác động chuyển hóa các tổ chức xã hội đích thực ở Việt Nam, nhất là các
hội, các tổ chức phi chính phủ, trở thành các “tổ chức xã hội dân sự” kiểu
phương Tây, làm mất dần bản chất đích thực, vai trò quan trọng của các tổ chức
xã hội hiện nay. Từ đó sẽ trực tiếp chi phối, khích lệ các hoạt động chống đối
chế độ, đòi thực hiện đa nguyên chính trị, đa đảng đối lập ở nước ta.
Thứ
năm, hỗ trợ các “tổ chức xã hội dân sự” hoạt động và nâng cao năng lực
hoạt động. Các thế lực thù địch bên ngoài gia tăng các hoạt động móc nối, liên
kết, hậu thuẫn, tài trợ cho những đối tượng “bất đồng chính kiến” trong nước,
những người bất mãn trong một bộ phận văn nghệ sĩ, trí thức, luật sư… hoạt động
theo khuynh hướng “độc lập”, hình thành “tổ chức xã hội dân sự” đối lập theo mô
hình của phương Tây, các nước Đông Âu và Liên Xô trước khi sụp đổ, tan rã.
Chúng
phát tán tài liệu, phổ biến kinh nghiệm biểu tình, lật đổ, tiến hành “cách mạng
đường phố”, “cách mạng màu”, để cổ vũ, bồi dưỡng năng lực hoạt động cho lãnh
đạo của các “tổ chức xã hội dân sự”.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét