Bức tâm thư của một Thanh niên Việt nam hiện đang lao động và học tập ở
Đất nước Mặt Trời Mọc gửi tới tổ chức khủng bố Việt Tân.
Bài viết rất chân thành, chứa đựng tình cảm sâu
sắc, biết ơn của hầu hết Thanh
niên Việt Nam dành cho thế hệ Cha Ông đi trước đã hy
sinh xương máu để thống nhất non sông. Bài viết cũng bày tỏ sự tin tưởng tuyệt
đối vào Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng
sản Việt Nam.
Xin trân
trọng giới thiệu bức thư của Thanh niên yêu nước này
đến quý độc giả:
…………………………………………………………………..
Gửi tổ chức khủng bố Việt Tân!
Tôi xin có vài lời gửi đến các người!
THỨ NHẤT, các người hãy thôi nói về tự do ngôn luận.
Thật là kì quặc khi các người
– những kẻ cầm súng bắn gục những nhà báo Việt Nam chân chính ở Mỹ, lại mở mồm
rao giảng về tự do ngôn luận. Phải chăng da mặt các người dày hơn da trâu?
Tự do ngôn luận là khái niệm có tính tương đối. Xã hội loài người luôn có nhiều
người xấu hơn là người tốt, nếu để tự do ngôn luận tuyệt đối, ai muốn nói gì
thì nói, chắc chắn những dư luận xấu sẽ tràn ngập khắp mọi nơi và làm băng hoại
đạo đức loài người. Đó là lý do nước nào cũng có những cơ quan kiểm duyệt thông
tin.
THỨ HAI, các người hãy thôi dạy người Việt Nam về tình yêu nước.
Thật là xảo trá khi các người – những kẻ đã từng khom lưng cúi đầu làm tôi mọi,
làm tay sai cho Pháp, cho Mỹ để bức hại đồng bào, phản bội lại khát vọng độc
lập, tự do, thống nhất của nhân dân, giờ đây lại rao giảng về tình yêu nước?
Thế thì khác gì Lê Chiêu Thống dạy Quang Trung về lòng trung thành, khác gì
Trần Ích Tắc dạy Hưng Đạo Vương Trần Quốc Tuấn về tình thần dân tộc?
Các người không có tư cách dạy nhân dân Việt Nam về tình yêu nước. Các người
càng không có tư cách dạy Việt Cộng về tình yêu nước.
Hãy tìm Bảy Nhu – người cai ngục ở nhà tù Phú Quốc để biết Việt Cộng yêu nước
như thế nào. Có rất nhiều người yêu nước không phải là Việt Cộng: có thể kể đến
như Nguyễn An Ninh, Phan Bội Châu, Phan Châu Trinh, sinh viên Nguyễn Thái Bình…
Nhưng Việt Cộng là những người gan góc nhất, kiên cường nhất, bất khuất nhất
trước sự dã man, tàn bạo của kẻ thù. Lịch sử nhà tù Phú Quốc và Côn Đảo đã
chứng minh.
Chỉ có những kẻ mù lương tri, điếc lẽ phải và ung thư dối trá, mới phủ nhận
điều đó.
THỨ BA, các người hãy thôi dạy người Việt Nam về cách chiến đấu
bảo vệ chủ quyền ở Biển Đông.
Thật là nực cười khi những kẻ tụt quần đu càng, bán Hoàng Sa cho Trung quốc lại
lên tiếng chỉ trích những người đã từng đánh bại thực dân Pháp, quét sạch Phát
xít Nhật và tống cổ Đế quốc Mỹ về nước, tiêu diệt bè lũ Polpot – Ieng Sary ở
biên giới Tây nam (tay sai của Mỹ – Trung) cũng như hoàn thành nhiệm vụ Quốc tế
cao cả là giải phóng Đất nước Cam-pu-chia, tiếp đến là thần tốc đập tan Tập
đoàn bành trướng Bắc Kinh ở biên giới phía Bắc, rằng phải làm thế nào để bảo vệ
chủ quyền lãnh hải.
Xin lỗi, kinh nghiệm đu càng hay nghệ thuật đu càng sao cho đu
không rớt, càng không gãy, khi đu tè không ướt quần, các người cứ dạy lại cho
con cháu các người học tập và làm theo. Còn chúng tôi thì không cần đâu nhé.
THỨ TƯ, các người hãy thôi nói về nhân quyền.
Những người đã từng đập vỡ cổ
chai thuỷ tinh, đâm xoáy cổ chai thuỷ tinh vào cửa mình của thiếu nữ Nguyễn Thị
Mai, sẽ là người mang đến nhân quyền cho phụ nữ Việt Nam? (Mời đọc Bài ca hi
vọng, NXB Tổng hợp Tp.HCM).
Những người đã từng cưa sống 6 lần đôi chân của thanh niên Nguyễn Văn Thương,
sẽ là người mang đến nhân quyền cho Thanh niên Việt Nam?
(Mời đọc Người bị CIA cưa chân 6 lần, NXB Tổng hợp Tp.HCM). Nếu không tin hãy
tìm hiểu từ báo chí nước ngoài nữa nhé!
Cũng không nên dựa hơi vào Bố Mỹ của các thím để đòi hỏi làm người như các thím
đang ngày đêm khản cổ trên các trang mạng xã hội, các thím hãy nhìn vào Đất
nước Sirya để hiểu về NHÂN QUYỀN CỦA NGƯỜI MỸ.
Việt Tân à!
Cái được gọi là CÁC NHÀ HOẠT ĐỘNG DÂN CHỦ (CUỘI) trong nước à!
Tôi khuyên các bạn nên dừng
lại những trò lố bịch, kệch cỡm và vô sỉ.
Chúng tôi, những người Việt Nam yêu nước, những người Việt Cộng yêu Tổ quốc
thương giống nòi tự biết phải làm gì để thay đổi những cái chưa tốt, phát huy
những cái tốt ở Quê hương chúng tôi. Chúng tôi không có cái khoái cảm đặc biệt
khi làm tay sai cho ngoại bang như các bạn, nên các bạn đừng phiền công cuộc
xây dựng, đổi mới của Đất nước chúng tôi nữa nhé.
Nếu các bạn dừng lại, sám hối với Tổ Quốc, với Nhân dân, chúng tôi
vẫn xem các bạn là đồng bào. Nếu các bạn tiếp tục ngoan cố, thì chúng tôi đành
xem các bạn là giặc vậy.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét