TRÀ VINH QUÊ EM https://travinhqueem.blogspot.com

Advertisement

Pages

Thứ Bảy, 22 tháng 12, 2018

Thanh niên yêu nước gửi thư cho tổ chức khủng bố Việt Tân: Đừng dạy người Việt Nam về tinh thần yêu nước

Bức tâm thư của một Thanh niên Việt nam hiện đang lao động và học tập ở Đất nước Mặt Trời Mọc gửi tới tổ chức khủng bố Việt Tân.
Bài viết rất chân thành, chứa đựng tình cảm sâu sắc, biết ơn của hầu hết Thanh niên Việt Nam dành cho thế hệ Cha Ông đi trước đã hy sinh xương máu để thống nhất non sông. Bài viết cũng bày tỏ sự tin tưởng tuyệt đối vào Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam.
Xin trân trọng giới thiệu bức thư của Thanh niên yêu nước này đến quý độc giả:
…………………………………………………………………..
Gửi tổ chức khủng bố Việt Tân!
Tôi xin có vài lời gửi đến các người!
THỨ NHẤT, các người hãy thôi nói về tự do ngôn luận.
Thật là kì quặc khi các người – những kẻ cầm súng bắn gục những nhà báo Việt Nam chân chính ở Mỹ, lại mở mồm rao giảng về tự do ngôn luận. Phải chăng da mặt các người dày hơn da trâu?
Tự do ngôn luận là khái niệm có tính tương đối. Xã hội loài người luôn có nhiều người xấu hơn là người tốt, nếu để tự do ngôn luận tuyệt đối, ai muốn nói gì thì nói, chắc chắn những dư luận xấu sẽ tràn ngập khắp mọi nơi và làm băng hoại đạo đức loài người. Đó là lý do nước nào cũng có những cơ quan kiểm duyệt thông tin.

THỨ HAI, các người hãy thôi dạy người Việt Nam về tình yêu nước.
Thật là xảo trá khi các người – những kẻ đã từng khom lưng cúi đầu làm tôi mọi, làm tay sai cho Pháp, cho Mỹ để bức hại đồng bào, phản bội lại khát vọng độc lập, tự do, thống nhất của nhân dân, giờ đây lại rao giảng về tình yêu nước?
Thế thì khác gì Lê Chiêu Thống dạy Quang Trung về lòng trung thành, khác gì Trần Ích Tắc dạy Hưng Đạo Vương Trần Quốc Tuấn về tình thần dân tộc?
Các người không có tư cách dạy nhân dân Việt Nam về tình yêu nước. Các người càng không có tư cách dạy Việt Cộng về tình yêu nước.
Hãy tìm Bảy Nhu – người cai ngục ở nhà tù Phú Quốc để biết Việt Cộng yêu nước như thế nào. Có rất nhiều người yêu nước không phải là Việt Cộng: có thể kể đến như Nguyễn An Ninh, Phan Bội Châu, Phan Châu Trinh, sinh viên Nguyễn Thái Bình… Nhưng Việt Cộng là những người gan góc nhất, kiên cường nhất, bất khuất nhất trước sự dã man, tàn bạo của kẻ thù. Lịch sử nhà tù Phú Quốc và Côn Đảo đã chứng minh.
Chỉ có những kẻ mù lương tri, điếc lẽ phải và ung thư dối trá, mới phủ nhận điều đó.

THỨ BA, các người hãy thôi dạy người Việt Nam về cách chiến đấu bảo vệ chủ quyền ở Biển Đông.
Thật là nực cười khi những kẻ tụt quần đu càng, bán Hoàng Sa cho Trung quốc lại lên tiếng chỉ trích những người đã từng đánh bại thực dân Pháp, quét sạch Phát xít Nhật và tống cổ Đế quốc Mỹ về nước, tiêu diệt bè lũ Polpot – Ieng Sary ở biên giới Tây nam (tay sai của Mỹ – Trung) cũng như hoàn thành nhiệm vụ Quốc tế cao cả là giải phóng Đất nước Cam-pu-chia, tiếp đến là thần tốc đập tan Tập đoàn bành trướng Bắc Kinh ở biên giới phía Bắc, rằng phải làm thế nào để bảo vệ chủ quyền lãnh hải.

Xin lỗi, kinh nghiệm đu càng hay nghệ thuật đu càng sao cho đu không rớt, càng không gãy, khi đu tè không ướt quần, các người cứ dạy lại cho con cháu các người học tập và làm theo. Còn chúng tôi thì không cần đâu nhé.
THỨ TƯ, các người hãy thôi nói về nhân quyền.
Những người đã từng đập vỡ cổ chai thuỷ tinh, đâm xoáy cổ chai thuỷ tinh vào cửa mình của thiếu nữ Nguyễn Thị Mai, sẽ là người mang đến nhân quyền cho phụ nữ Việt Nam? (Mời đọc Bài ca hi vọng, NXB Tổng hợp Tp.HCM).
Những người đã từng cưa sống 6 lần đôi chân của thanh niên Nguyễn Văn Thương, sẽ là người mang đến nhân quyền cho Thanh niên Việt Nam? (Mời đọc Người bị CIA cưa chân 6 lần, NXB Tổng hợp Tp.HCM). Nếu không tin hãy tìm hiểu từ báo chí nước ngoài nữa nhé!
Cũng không nên dựa hơi vào Bố Mỹ của các thím để đòi hỏi làm người như các thím đang ngày đêm khản cổ trên các trang mạng xã hội, các thím hãy nhìn vào Đất nước Sirya để hiểu về NHÂN QUYỀN CỦA NGƯỜI MỸ.

Việt Tân à!
Cái được gọi là CÁC NHÀ HOẠT ĐỘNG DÂN CHỦ (CUỘI) trong nước à!

Tôi khuyên các bạn nên dừng lại những trò lố bịch, kệch cỡm và vô sỉ.
Chúng tôi, những người Việt Nam yêu nước, những người Việt Cộng yêu Tổ quốc thương giống nòi tự biết phải làm gì để thay đổi những cái chưa tốt, phát huy những cái tốt ở Quê hương chúng tôi. Chúng tôi không có cái khoái cảm đặc biệt khi làm tay sai cho ngoại bang như các bạn, nên các bạn đừng phiền công cuộc xây dựng, đổi mới của Đất nước chúng tôi nữa nhé.

Nếu các bạn dừng lại, sám hối với Tổ Quốc, với Nhân dân, chúng tôi vẫn xem các bạn là đồng bào. Nếu các bạn tiếp tục ngoan cố, thì chúng tôi đành xem các bạn là giặc vậy.

Thứ Năm, 6 tháng 12, 2018

MẬT ƯỚC THÀNH ĐÔ - CÂU CHUYỆN BỊA ĐẶT


Chắc bất cứ ai quan tâm đến công tác chống phản động thì ít nhất cũng đã từng nghe nói đến lời tuyên truyền bịa đặt “Việt Nam sẽ là 1 tỉnh tự trị của Trung Quốc vào năm 2020”. Đó là 1 trong những nội dung mà chúng cho rằng có trong một giao ước bí mật giữa Việt Nam và Trung Quốc mang tên “Mật ước Thành Đô”.

Ngày 30/11/2010, blogger Người đưa tin Kami đã đăng tải bài viết “Wikileaks – Kế hoạch cho Việt nam được hưởng quy chế Khu tự trị trực thuộc chính quyền Trung ương tại Bắc kinh”, trong nội dung bài viết có đề cập đến một tài liệu “TUYỆT MẬT” có liên quan đến Việt Nam. Đó là biên bản họp kín giữa ông Nguyễn Văn Linh Tổng Bí thư Đảng CSVN, ông Đỗ Mười Chủ tịch HĐBT đại diện cho phía Việt Nam và ông Giang Trạch Dân Tổng Bí thư và ông Lý Bằng Thủ tướng Chính phủ đại diện cho phía Trung quốc trong hai ngày 03-04/9/1990 tại Thành Đô. Bọn phản động gọi nó là “Mật ước Thành Đô”. Theo người đưa tin Kami thì trong Mật ước này có 1 nội dung quan trọng là “…Phía Trung quốc đã đồng ý và chấp nhận đề nghị nói trên, cho thời hạn phía Việt nam trong thời hạn 30 năm (1990-2020) để Đảng CSVN giải quyết các bước tiến hành cần thiết cho việc gia nhập đại gia đình các dân tộc Trung quốc”. Có nghĩa tới năm 2020, Việt Nam sẽ sát nhập vào Trung Quốc theo như thông tin mà Blogger này đưa ra.
Cả đám phản động nháo nhào như vớ được miếng mồi ngon, vì những chiêu trò tuyên truyền của bọn chúng vào thời điểm đó đã quá nhàm vì thường xuyên lặp lại những luận điệu “cộng sản đàn áp tôn giáo” “cộng sản đánh dân”… Khi mà những chiêu trò cũ không còn hiệu quả để lôi kéo người dân, thì với cái thông tin “Mật ước Thành Đô” mà bọn nó có được, bọn chúng dễ dàng đánh vào nhận thức người dân Việt Nam với tâm lý “bài Tàu”, từ đó kích động người dân lật đổ ĐCSVN. Bắt đầu từ đây, bịa đặt sinh ra thêm nhiều bịa đặt.
 Lúc này, chúng như đắc chí như thêm một “bằng chứng hùng hồn” và được chúng nhai lại đến tận bây giờ. Bọn chúng bịa ra nội dung của Hồi ký Trần Quang Cơ để cố chứng minh cái luận điệu “CSVN bán nước”. Nhưng thật sự cái cái Hồi ký mà chúng truyền nhau trên mạng là một bản đã bị chỉnh sửa, bởi vì Hồi ký Trần Quang Cơ chưa bao giờ được công bố. Khi bị lật tẩy, chúng tiếp tục bịa ra cái “Nhật ký Lý Bằng” nhằm tiếp tục trò xuyên tạc lươn lẹo của chúng. (Lý Bằng là nguyên thủ tướng của Trung Quốc ). Tiếp đó là cái chiêu trò quen thuộc “nhét chữ vào miệng” Bộ trưởng Ngoại giao Nguyễn Cơ Thạch “Thế là một thời kỳ Bắc thuộc mới rất nguy hiểm đã bắt đầu”.
“Mật ước Thành Đô” được bọn chúng thường xuyên tuyên truyền nhiều và mạnh mẽ đến nỗi nhiều người trẻ tin theo rằng chúng có thật, thậm chí đến thời điểm hiện giờ vẫn rất nhiều người tin vào lời tuyên truyền của bọn chúng. Ngày 02/09/2014, bọn chúng lợi dụng vấn đề này để phát động lên cái phong trào “Tôi muốn biết” với mục đích yêu cầu ĐCSVN công khai bí mật quốc gia, trong đó bí mật về mật ước Thành Đô. Một phong trào nhảm và vô lý hết sức, nếu thông tin nào đó thuộc bí mật quốc gia sao có thể công khai được, lại còn đòi công khai cái mà chúng ta còn chẳng biết nó tồn tại hay không. Nhưng thật sự vẫn có người tin.
Như đã viết ở trên, bịa đặt bắt đầu sinh ra bịa đặt, và trò bịa đặt bắt đầu cũng hạ màn. Vào tháng 9 năm 2016, Blogger Người đưa tin Kami, kẻ mà tung tin về nội dung Mật ước Thành Đô, đã thú nhận bài viết của hắn là bịa đặt. Hắn thú nhận sử dụng phương pháp “40/60”, do Joseph Goebbels, Bộ trưởng tuyên truyền khét tiếng của Đức Quốc xã nghĩ ra. Muốn thuyết phục và định hướng dư luận chỉ cần 60% thật còn 40% là bịa. Như vậy, vốn dĩ “Mật ước Thành Đô” chỉ là sản phẩm tưởng tượng ra, vậy suốt 6 năm (từ năm 2010 khi blogger Người đưa tin Kami đăng bài đến khi thú nhận) bọn phản động đã cố chứng minh 1 sản phẩm tưởng tượng thành 1 thứ có thật! Thật là trò cười!
Cho đến hiện tại, bọn phản động vẫn chưa chấp nhận sự thật này, vẫn lợi dụng vẫn đề này để xuyên tạc, kích động. Nhiều bạn trẻ vẫn tin vào những lời tuyên truyền đó mà không chịu tiếp nhận thông tin đúng đắn. Thậm chí chính những người phe ta vẫn tin Mật ước Thành Đô có thật.
 ST.

YÊU DÂN TỘC KIỂU “KKF”

12h trưa ngày 17/10/2018, Ủy ban châu Âu đã kết thúc phiên họp và đã thống nhất thông qua việc trình lên Hội đồng Châu Âu chấp thuận để ký chính thức Hiệp định thương mại tự do Việt Nam - EU gọi tắt là  EVFTA (dự kiến cuối năm 2018) và trình Nghị viện Châu Âu phê chuẩn (đầu 2019).

Điều trần tại Nghị viện châu Âu về Hiệp định FTA Việt Nam-EU

Ngay chiều ngày 17/10/2018, Ủy ban châu Âu đã họp báo chính thức công bố thông tin tích cực này và khẳng định cam kết sẽ thúc đẩy đưa Hiệp định này vào thực thi trong thời gian sớm nhất. 
Vậy mà trước các phiên họp những tổ chức và cá nhân mang danh nghĩa yêu nước, yêu dân tộc mình như Prak Serey Vuth – tự xưng là Chủ tịch điều hành Liên đoàn Khmer Kampuchea Krom đệ trình kiến nghị lên Nghị viện Châu Âu,  xuyên tạc về tình hình dân tộc, tôn giáo  trên đất nước Việt Nam, đòi hỏi các yêu sách nhằm trì hoãn và gây bất lợi cho Việt Nam trong quá trình đàm phán ký kết EVFTA.

Có thể khẳng định rằng việc Ủy ban Châu Âu thống nhất thông qua việc trình lên Hội đồng Châu Âu chấp thuận để ký chính thức Hiệp định thương mại tự do Việt Nam - EU là tin vui cho toàn thể người dân và cộng đồng doanh nghiệp Việt Nam.

Có được kết quả ban đầu này là cả quá trình phối hợp tích cực các nỗ lực về chính trị, đối ngoại, đàm phán, hợp tác, đấu tranh nhằm đạt được tối đa lợi ích cho Quốc gia dân tộc khi tham gia một sân chơi quy mô rộng lớn như EU. Cũng từ đây không gian kinh tế Việt Nam được mở rộng, là điều kiện thuận lợi để cộng đồng doanh nghiệp và người dân Việt Nam tham gia phát triển kinh tế làm giàu cho chính bản thân mình và cho đất nước. Lợi ích từ việc ký kết hiệp định đem lại không riêng cho dân tộc nào mà đó là thành quả chung cho 54 dân tộc trên đất nước Việt Nam hình chữ S.

Kinh tế là động lực thúc đẩy các vấn đề then chốt của xã hội phát triển, khi kinh tế phát triển nhà nước có điều kiện chăm lo, thực hiện tốt các vấn đề xã hội khác như: văn hóa, an sinh xã hội, chính sách đối với đồng bào các dân tộc thiểu số. Tại Trà Vinh chúng ta, các chính sách đối với đồng bào dân tộc Khmer luôn được cải thiện và chăm lo ngày một tốt hơn, hệ thống các trường Dân tộc nội trú được xây dựng ngày một khang trang, trường trung cấp Paly sắp đưa vào sử dụng đáp ứng phần nào nhu cầu học tiếng Khmer của dân tộc mình; văn hóa và các thiết chế văn hóa được bảo tồn và phát triển nhiều hơn trước…
Một số hình ảnh làng bích họa văn hóa Khmer,  Ao Bà Om - Trà Vinh

Những vấn đề trên đã chứng minh đường lối phát triển kinh tế và chính sách của Nhà nước Việt Nam về vấn đề dân tộc, tôn giáo… là phù hợp, hài hòa cho tất cả các dân tộc sinh sống trên lãnh thổ Việt Nam. Mọi hành động mang danh chủ nghĩa yêu nước, yêu dân tộc mình mà làm cản trở quá trình phát triển đất nước kiểu như Prak Sery Vuth – tự xưng là Chủ tịch Liên đoàn Khmer Kampuchea Krom người Khmer, đều đi ngược lại lợi ích chung của quốc gia, dân tộc trong đó có dân tộc Khmer.

Hành động của ông chẳng khác nào kẻ phá hoại.

Thạch Sâm Nang.


Thứ Bảy, 1 tháng 12, 2018

Không thể đánh đồng quyền dân tộc tự quyết và quyền của dân tộc thiểu số

Những năm qua, thực hiện chiến lược “diễn biến hòa bình”, một trong những thủ đoạn thâm hiểm được các thế lực thù địch triệt để lợi dụng là "quyền dân tộc tự quyết” hòng chia rẽ khối đại đoàn kết dân tộc, gây mất ổn định chính trị, trật tự xã hội, xóa bỏ vai trò lãnh đạo của Đảng và chế độ xã hội chủ nghĩa (XHCN) ở Việt Nam.
Quyền tự quyết dân tộc dưới góc nhìn luật pháp quốc tế
Xét trên bình diện quốc tế, quyền dân tộc tự quyết là quyền của mỗi dân tộc trong việc thiết lập chế độ chính trị và thúc đẩy phát triển kinh tế-xã hội (KT-XH) trên cơ sở chủ quyền quốc gia. Trong Hiến chương Liên hợp quốc (LHQ), dân tộc tự quyết được coi là nguyên tắc để duy trì hòa bình và hữu nghị giữa các dân tộc. Hiến chương khẳng định: “Phát triển mối quan hệ hữu nghị giữa các dân tộc trên cơ sở tôn trọng quyền bình đẳng và tự quyết của các dân tộc”; đó là quan hệ giữa các quốc gia độc lập, có chủ quyền và có quyền tự định đoạt vận mệnh của mình.
Ngày 14-12-1960, Đại hội đồng LHQ ban hành Nghị quyết số 1514 (XV) thông qua Tuyên bố về “Trao trả độc lập cho các nước và các dân tộc thuộc địa”; tại Điều 2, nghị quyết chỉ rõ: “Tất cả các dân tộc đều có quyền tự quyết, trong đó có quyền thiết lập chế độ chính trị và thực hiện sự phát triển KT-XH và văn hóa của mình”. Điều này, tiếp tục được khẳng định tại Điều 1, Công ước Quốc tế về các quyền KT-XH và văn hóa năm 1966: “Mọi dân tộc đều có quyền tự quyết. Xuất phát từ quyền đó, các dân tộc tự do quyết định thể chế chính trị của mình và tự do phát triển KT-XH và văn hóa”. Tuyên bố năm 1970 về Các nguyên tắc của luật quốc tế của LHQ cũng nhấn mạnh: “Việc thiết lập một nhà nước độc lập có chủ quyền hay tự do gia nhập vào nhà nước độc lập khác hoặc liên kết với quốc gia đó, cũng như việc thiết lập bất cứ chế độ chính trị nào do nhân dân tự do quyết định là các hình thức thể hiện quyền dân tộc tự quyết” và “mỗi quốc gia đều có nghĩa vụ tôn trọng quyền này, phù hợp với Hiến chương LHQ”.
Nguyên tắc dân tộc tự quyết bao hàm các nội dung sau: Được thành lập quốc gia độc lập hay cùng với các dân tộc khác thành lập quốc gia liên bang (hoặc đơn nhất) trên cơ sở tự nguyện; tự lựa chọn cho mình chế độ chính trị, KT-XH; tự giải quyết các vấn đề đối nội không có sự can thiệp từ bên ngoài; quyền các dân tộc thuộc địa và phụ thuộc tiến hành đấu tranh, kể cả đấu tranh vũ trang để giành độc lập và nhận sự giúp đỡ, ủng hộ từ bên ngoài, kể cả giúp đỡ về quân sự; tự lựa chọn con đường phát triển phù hợp với truyền thống, lịch sử văn hóa, tín ngưỡng, điều kiện địa lý. Tất cả các quyền nêu trên của mỗi dân tộc đều được các dân tộc và các quốc gia khác tôn trọng. Như vậy, “quyền dân tộc tự quyết” được hiểu là việc một quốc gia-dân tộc hoàn toàn tự do trong tiến hành cuộc đấu tranh giành độc lập cũng như lựa chọn thể chế chính trị, đường lối phát triển đất nước. 
Hiểu đúng về quyền dân tộc tự quyết và quyền của dân tộc thiểu số
Khái niệm “quyền dân tộc thiểu số” được chính thức ghi nhận trong hai Công ước quốc tế là Tuyên ngôn toàn thế giới về quyền con người của LHQ (UDHR) năm 1948: “Mọi người sinh ra đều được hưởng tất cả các quyền và tự do không có bất kỳ sự phân biệt đối xử nào về chủng tộc, màu da, giới tính, ngôn ngữ, tôn giáo, nguồn gốc dân tộc hoặc xã hội” (Điều 2) và Công ước quốc tế về các quyền dân sự và chính trị (ICCPR) năm 1966 ghi: “Tại những nước có nhiều nhóm dân tộc thiểu số, tôn giáo và ngôn ngữ cùng chung sống, thì những cá nhân thuộc các dân tộc, tôn giáo, ngôn ngữ và các thiểu số đó, cùng với những thành viên khác của cộng đồng mình, không thể bị tước bỏ quyền được thụ hưởng nền văn hóa riêng, quyền được thể hiện và thực hành tôn giáo riêng hoặc quyền được sử dụng tiếng nói riêng của họ” (Điều 3). Đây là hai văn kiện pháp lý quốc tế nền tảng, ghi nhận các quyền pháp lý cơ bản của con người về dân sự, chính trị mà quyền dân tộc thiểu số được coi là quyền cơ bản trong nhóm các quyền dân sự, chính trị đó. Điều đó có nghĩa là người dân tộc thiểu số (DTTS) có đầy đủ các quyền về dân sự, chính trị, KT-XH, văn hóa như những người thuộc dân tộc đa số trong xã hội, hoàn toàn bình đẳng và không có sự phân biệt đối xử.
Quyền dân tộc tự quyết và quyền của DTTS tuy có mối quan hệ nhưng nội hàm của chúng hoàn toàn khác nhau. Đối với quyền của DTTS, chủ thể hưởng thụ quyền là các DTTS trong một quốc gia. Quốc gia đó có trách nhiệm bảo đảm cho các DTTS trong quốc gia mình được hưởng thụ quyền dựa trên điều kiện đặc thù của mình. Còn chủ thể quyền dân tộc tự quyết là quốc gia-dân tộc chứ không phải là một DTTS trong quốc gia-dân tộc đó. Pháp luật quốc tế không cho phép một DTTS ở một quốc gia được ly khai, được thành lập một quốc gia độc lập với quốc gia được quốc tế công nhận mà họ là công dân trong quốc gia đó. Trong mỗi quốc gia có nhiều dân tộc khác nhau cùng sinh sống, tất cả các dân tộc này cùng hợp thành một dân tộc chung nhất, đồng nghĩa với nhân dân và mang tên gọi của đất nước mình.
Việt Nam là một quốc gia thống nhất gồm 54 dân tộc anh em cùng sinh sống, đoàn kết, hòa thuận trong suốt quá trình lịch sử đấu tranh dựng và giữ nước. Chủ tịch Hồ Chí Minh và Đảng Cộng sản Việt Nam luôn nhất quán mục tiêu bảo đảm quyền con người, trong đó có quyền dân tộc tự quyết của nhân dân Việt Nam theo luật pháp quốc tế. Điều 5, Hiến pháp năm 2013 khẳng định: “Nước Cộng hòa XHCN Việt Nam là quốc gia thống nhất của các dân tộc cùng sinh sống trên đất nước Việt Nam; các dân tộc bình đẳng, đoàn kết, tôn trọng và giúp nhau cùng phát triển; nghiêm cấm mọi hành vi kỳ thị, chia rẽ dân tộc; ngôn ngữ quốc gia là tiếng Việt. Các dân tộc có quyền dùng tiếng nói, chữ viết, giữ gìn bản sắc dân tộc, phát huy phong tục, tập quán, truyền thống và văn hóa tốt đẹp của mình; Nhà nước thực hiện chính sách phát triển toàn diện và tạo điều kiện để các DTTS phát huy nội lực, cùng phát triển với đất nước”; đồng thời nhấn mạnh: “Tổ quốc Việt Nam là thiêng liêng, bất khả xâm phạm. Mọi hành vi chống lại độc lập, chủ quyền, thống nhất và toàn vẹn lãnh thổ, chống lại sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc đều bị nghiêm trị” (Điều 11). Nội dung này đã được thể hiện trong các văn bản pháp luật khác, như: Luật Quốc tịch năm 2008; Bộ luật Tố tụng hình sự năm 2015, Luật Tố tụng hành chính 2015, Bộ luật Hình sự (sửa đổi) năm 2015... Ở Việt Nam, chỉ có khái niệm quyền con người, quyền công dân; đó là quyền của tất cả nhân dân Việt Nam, không phân biệt họ là DTTS hay đa số. Quyền con người thuộc mọi dân tộc thống nhất giữa quyền cá nhân và quyền tập thể cộng đồng dân tộc được đặt chung trong quyền của quốc gia-dân tộc.
Làm thất bại những âm mưu lợi dụng, chống phá
Trong những năm qua, các thế lực thù địch triệt để lợi dụng quyền dân tộc tự quyết để đánh tráo và đồng nhất khái niệm quyền dân tộc tự quyết là quyền của quốc gia-dân tộc với quyền của các DTTS để kích động đồng bào các DTTS ở Việt Nam đứng lên đòi “quyền dân tộc tự quyết”. Chúng ra sức truyền bá, kích động tư tưởng dân tộc hẹp hòi; chia rẽ khối đại đoàn kết các dân tộc ở Việt Nam; kích động các dân tộc chống lại chính sách dân tộc, tôn giáo của Đảng, Nhà nước; gây mất ổn định chính trị, xã hội, nhất là vùng đồng bào DTTS, vùng sâu, vùng xa. Lợi dụng quyền dân tộc tự quyết làm điều kiện trong quan hệ ngoại giao với Việt Nam; gắn vấn đề viện trợ, hợp tác kinh tế với việc đòi Nhà nước Việt Nam trao “quyền tự quyết, tự quản” cho các DTTS ở trong nước, qua đó hòng tạo cớ can thiệp vào công việc nội bộ của Việt Nam. Chúng còn tăng cường “quốc tế hóa” vấn đề “quyền dân tộc tự quyết” để tạo sức ép từ bên ngoài, đồng thời kích động các hoạt động chống đối Nhà nước Việt Nam từ bên trong. Lợi dụng các vấn đề về lịch sử, đất đai, những sơ hở, thiếu sót trong thực hiện chính sách dân tộc, tôn giáo; lợi dụng cuộc sống khó khăn của một bộ phận đồng bào DTTS để vu cáo Nhà nước Việt Nam "phân biệt đối xử, đàn áp người DTTS", ép người DTTS phải “bỏ đạo, bỏ văn hoá dân tộc” để hoà nhập với “cuộc sống văn minh” của người Việt… để kích động, lôi kéo người DTTS biểu tình, bạo loạn đòi “quyền dân tộc tự quyết, tự quản”.
Chúng còn tìm cách mua chuộc, lôi kéo, ép buộc đồng bào các dân tộc vượt biên trái phép, gây mất ổn định chính trị, xã hội, tạo cớ cho bên ngoài can thiệp. Chúng vận động các tổ chức quốc tế vào các vùng Tây Bắc, Tây Nguyên, Tây Nam Bộ nắm tình hình rồi xuyên tạc thực tế, vu cáo Nhà nước Việt Nam đàn áp người DTTS, vi phạm dân chủ, nhân quyền, qua đó, hòng gây sức ép yêu cầu Nhà nước Việt Nam phải trao quyền “dân tộc tự quyết” cho người DTTS. Chúng kích động đồng bào các DTTS trong nước đòi quyền dân tộc tự quyết, thành lập “Nhà nước Tin lành Đề-ga” ở Tây Nguyên, “Vương quốc Chămpa” ở Tây Nam Bộ, “Vương quốc Mông” ở Tây Bắc... qua đó nhằm hình thành các tổ chức đối lập với Đảng, Nhà nước Việt Nam. Bên ngoài, các tổ chức phản động lưu vong, như: "Hội người Mông thế giới", "Hội người Thượng Đề-ga", "Hội những người miền núi", "Nhà nước Đề-ga độc lập"… tổ chức biểu tình ủng hộ các đối tượng trong nước hoạt động tích cực hơn.
Để phòng ngừa, đấu tranh làm thất bại âm mưu, thủ đoạn hoạt động lợi dụng quyền dân tộc tự quyết để chống phá Việt Nam, cần tăng cường tuyên truyền để xã hội hiểu đúng về quyền dân tộc tự quyết theo luật pháp quốc tế và pháp luật Việt Nam. Không ngừng xây dựng, củng cố khối đại đoàn kết toàn dân tộc dựa trên nền tảng khối liên minh công-nông-trí thức dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam; giữ vững ổn định chính trị, xã hội; mở rộng, đa dạng hóa các hình thức tập hợp nhân dân, nâng cao vai trò của Mặt trận Tổ quốc và các đoàn thể nhân dân. Thực hiện chính sách bình đẳng, đoàn kết, tôn trọng, giúp đỡ nhau giữa các dân tộc, tôn giáo; chống tư tưởng kỳ thị, chia rẽ dân tộc, tôn giáo, dân tộc hẹp hòi, cực đoan hoặc mặc cảm dân tộc, tôn giáo. Đề cao tinh thần dân tộc và tôn trọng những điểm khác biệt của các DTTS không trái với lợi ích chung của đất nước. Tiếp tục thực hiện hiệu quả các chương trình, dự án phát triển KT-XH, xóa đói giảm nghèo, chăm lo đời sống vật chất và tinh thần của nhân dân, nhất là đồng bào DTTS, vùng sâu, vùng xa; tiếp tục bảo tồn, phát huy các giá trị văn hóa mang đậm bản sắc của các dân tộc. Làm tốt công tác nắm chắc tình hình, kịp thời phát hiện, đấu tranh, ngăn chặn âm mưu, hoạt động lợi dụng dân tộc, quyền dân tộc tự quyết để phá hoại khối đại đoàn kết toàn dân, chống phá cách mạng. Giải quyết triệt để, kịp thời các “điểm nóng”, các mâu thuẫn, bức xúc trong đồng bào DTTS trên cơ sở pháp luật...
 ST.

Thứ Hai, 26 tháng 11, 2018

Lòng yêu nước và sự ngụy tạo


Mỗi khi nói đến nền độc lập của quốc gia, dân tộc bao giờ cũng đánh thức trong mỗi chúng ta một niềm cảm xúc kỳ lạ; nó vừa thiêng liêng, sâu thẳm, mênh mang nhưng cũng rất hiện hữu. Có thể khẳng định, tuyệt đại người dân Việt Nam có lòng yêu nước nồng nàn. Lòng yêu nước đó đã được hun đúc qua hàng nghìn năm lịch sử dựng nước và giữ nước; được xây đắp bởi máu xương của bao thế hệ người Việt Nam để có được nền độc lập, tự do hôm nay.


Đảng, Nhà nước luôn tiếp thu, lắng nghe ý kiến đóng góp, 
xây dựng và phản biện của nhân dân, hướng đến mục tiêu xây dựng và phát triển đất nước.

Chính vì thế, Chủ tịch Hồ Chí Minh đã có câu nói bất hủ như một chân lý: Không có gì quý hơn độc lập, tự do! Chân lý đó đã được minh chứng trong suốt chiều dài lịch sử. Không có độc lập dân tộc sẽ không có tự do, không thể xây dựng một quốc gia cường thịnh. Để đất nước được thanh bình, ổn định và phát triển giữa muôn vàn gian khó là cả một sự nỗ lực không biết mệt mỏi của toàn Đảng, toàn quân, toàn dân ta trên mọi lĩnh vực.
Ngày nay, trong bối cảnh toàn cầu hóa, giữa một thế giới đầy biến động, phức tạp, khó lường thì công cuộc xây dựng và bảo vệ Tổ quốc đang đứng trước những thời cơ và thách thức lớn. Trải qua bao nhiêu mất mát, hi sinh, những khó khăn, gian khổ, hẳn mỗi chúng ta đều thấm thía giá trị thiêng liêng của hòa bình, độc lập, tự do. Quyết tâm sắt đá của Đảng, Nhà nước và nhân dân ta là xây dựng một đất nước Việt Nam giàu mạnh, dân chủ, văn minh, người dân được sống trong hòa bình, thịnh vượng. Đó cũng là ước vọng của cả dân tộc. Để thực hiện được mục tiêu đó, một trong những bài học lớn là phát huy lòng yêu nước của mỗi người dân và tinh thần đại đoàn kết dân tộc. Đó cũng chính là truyền thống, là sức mạnh của dân tộc ta.
Tuy nhiên, trong muôn vàn khó khăn cũng như sự quyết tâm, nỗ lực đưa đất nước phát triển đi lên lại xuất hiện những tiếng nói, những quan điểm, tư tưởng, những hành vi chống phá rất quyết liệt, tinh vi, xảo quyệt núp dưới chiêu bài “yêu nước”, “dân chủ”. Những hiện tượng này xuất hiện ở nhiều nơi, nhiều lúc, nhiều góc độ khác nhau nhưng tựu chung đều xuất phát từ âm mưu chống phá của các thế lực thù địch, phản động - những kẻ không bao giờ chấp nhận chế độ mà nhân dân ta đã phải đổ bao máu xương, công sức dựng xây; những phần tử bất mãn, cơ hội chính trị và những người thiếu thông tin, hạn chế nhận thức xã hội, nhẹ dạ, cả tin, cực đoan, mất cảnh giác dễ bị lôi kéo, kích động, lừa phỉnh chống phá chính quyền. Bởi vậy, trong dư luận xã hội, nhất là trên internet, mạng xã hội thường xuyên xuất hiện những thông tin, hình ảnh, tư liệu xuyên tạc, bóp méo sự thật, dựng chuyện, đả kích ác ý trước các chủ trương, đường lối của Đảng và chính sách, pháp luật của Nhà nước; lợi dụng những hạn chế, yếu kém trong quản lý Nhà nước, quản lý xã hội; thậm chí nhiều phần tử phản động trong và ngoài nước đã không hề che giấu mục đích công khai kêu gọi lật đổ chế độ; lập ra các tổ chức phản động, tiến hành các biện pháp khủng bố và các hoạt động chống phá công khai lẫn bí mật. Chúng kêu gọi, kích động, tổ chức biểu tình với những ngôn từ lừa bịp như “biểu tình ôn hòa”, “tổng biểu tình”, “phản đối dân sự”, “biểu thị lòng yêu nước”... nhằm vào những sự kiện lớn, ngày lễ, Tết. Những âm mưu và hành vi đó hết sức nguy hiểm, nó nhằm tạo ra sự bất ổn, đẩy đất nước vào cảnh loạn lạc, làm chậm và làm chệch mục tiêu phát triển. Những âm mưu đó thường được một số người có nhận thức chưa đầy đủ, thiếu căn cứ khoa học và thực tiễn hay do bất mãn hoặc vì những mục đích cá nhân khác hùa theo. Đây là vấn đề mà mỗi người dân yêu nước chân chính cần nhận rõ. Một sự thật hiển nhiên là, chỉ có sự lãnh đạo tài tình cùng với đường lối đúng đắn của Đảng mới đưa cách mạng Việt Nam đến thắng lợi và đất nước có được như ngày hôm nay. Và, thực tế đã minh chứng hùng hồn rằng, những quốc gia loạn lạc luôn bị can thiệp, khống chế bởi các quốc gia khác, cuộc sống người dân rơi vào vòng xoáy của lầm than, đói khổ. Điều này, dân tộc Việt Nam đã từng chịu đựng, trải qua cảnh “nước mất, nhà tan” trước Cách mạng Tháng Tám năm 1945.
Hẳn mỗi người có tư duy bình thường cũng đều hiểu rằng, trong cuộc sống thường ngày của mỗi người, mỗi gia đình, dòng họ, nói rộng ra là một cộng đồng, một quốc gia hay cả nhân loại luôn tồn tại, phát sinh những hạn chế, mâu thuẫn và không có sự hoàn hảo tuyệt đối. Bởi vậy, người có tư duy tích cực luôn hướng tới tính xây dựng thay cho sự đả kích, phá hoại. Đó cũng chính là yếu tố tạo nên sự phát triển và tiến bộ xã hội. Thực tế đã chứng minh rằng: Đảng, Nhà nước ta cũng như những người có trách nhiệm với quốc gia, dân tộc, các cơ quan chức năng luôn lắng nghe, trân trọng tiếp thu những ý kiến đóng góp, xây dựng và phản biện tâm huyết, trách nhiệm, khách quan, khoa học để từng bước khắc phục những hạn chế, yếu kém, sai lầm để hướng đến mục tiêu cao nhất là xây dựng và phát triển đất nước phồn vinh, người dân được hưởng hòa bình, hạnh phúc. Đảng, Nhà nước, các cấp, các ngành cũng luôn thẳng thắn, công khai thừa nhận những tiêu cực, hạn chế, yếu kém trong tổ chức bộ máy, trong đội ngũ cán bộ công chức cũng như trong các mặt kinh tế, chính trị, văn hóa, xã hội, đồng thời quyết liệt đấu tranh ngăn chặn, đẩy lùi tham nhũng, tiêu cực, từng bước xây dựng bộ máy ngày càng trong sạch, vững mạnh. Nhưng lợi dụng sự hạn chế, yếu kém, sai lầm, khuyết điểm để đả kích, phá hoại, gây rối xã hội, vi phạm pháp luật dưới chiêu bài “yêu nước” chính là sự ngụy tạo nguy hiểm và dù có tinh vi đến đâu cũng bị nhân dân ta lật tẩy. Hành vi chặn đường giao thông, gây rối trật tự công cộng, đập phá tài sản của Nhà nước, chống người thi hành công vụ, tấn công vào các cơ quan công quyền; hành vi đả kích, xuyên tạc, thổi phồng, bóp méo sự việc, lan truyền thông tin sai sự thật, tiếp tay cho các thế lực thù địch với dụng ý xấu, kích động biểu tình trái phép... dù che đậy bằng hình thức gì cũng là biểu hiện của thái độ vô Chính phủ, coi thường kỷ cương, pháp luật mà không một xã hội nào chấp nhận. Những hành vi đó cần phải được nhận diện, lên án, đấu tranh và xử lý nghiêm minh. Những ai đó còn mơ hồ, mất cảnh giác hoặc cố tình phá hoại công cuộc xây dựng đất nước sẽ phải gánh chịu hậu quả và trả giá.
Biểu thị lòng yêu nước của mỗi người dân chính là mỗi người hãy làm thật tốt bổn phận và trách nhiệm công dân của mình, tích cực tham gia xây dựng, quản lý xã hội với tinh thần thượng tôn pháp luật, đồng thời cảnh giác vạch trần âm mưu thâm độc của các thế lực thù địch, phần tử xấu, góp phần cùng các cơ quan chức năng đấu tranh, xử lý nghiêm minh với các đối tượng vi phạm pháp luật, bảo vệ thành quả của cách mạng, đưa đất nước ngày càng phát triển vững mạnh.
ST.

Thứ Hai, 12 tháng 11, 2018

Cảnh giác trước “chiến dịch” chống phá việc thi hành Luật An ninh mạng


An ninh mạng là vấn đề toàn cầu, các nước tiên tiến cũng đã xây dựng và trao cho cơ quan chuyên trách thuộc Chính phủ những quyền hạn cụ thể, tại sao những kẻ chống đối không nhảy vào chỉ trích?

Sau khi Quốc hội thông qua dự án Luật An ninh mạng, Thủ tướng Chính phủ đã giao Bộ Công an khẩn trương xây dựng 3 văn bản chính trình Chính phủ gồm: Nghị định của Chính phủ quy định chi tiết về trình tự, thủ tục áp dụng một số biện pháp bảo vệ an ninh mạng (khoản 2, Điều 5); Nghị định của Chính phủ quy định chi tiết một số điều trong Luật An ninh mạng (khoản 4, Điều 110; khoản 5, Điều 12; khoản 1, Điều 23; khoản 7, Điều 24; khoản 4, Điều 26; khoản 5, Điều 36); Quyết định của Thủ tướng Chính phủ ban hành Danh mục hệ thống thông tin quan trọng về an ninh quốc gia (khoản 3 Điều 10, khoản 3 Điều 43). 
Thực hiện chỉ đạo của Thủ tướng Chính phủ, Bộ Công an đã khẩn trương triển khai các trình tự, thủ tục theo quy định của Luật ban hành văn bản quy phạm pháp luật. Ngày 7-9-2018, Bộ Công an đã ban hành Quyết định số 5117/QĐ-BCA thành lập Ban soạn thảo, Tổ biên tập xây dựng các Nghị định của Chính phủ hướng dẫn thi hành Luật An ninh mạng. Để đảm bảo tiến độ đề ra, Bộ Công an đã chỉ đạo các cơ quan chức năng có liên quan khẩn trương thực hiện việc xây dựng các dự thảo, tiến hành các trình tự, thủ tục theo quy định.
Các văn bản hướng dẫn thi hành Luật An ninh mạng là những văn bản quan trọng và phức tạp, liên quan trực tiếp đến công cuộc bảo vệ an ninh quốc gia, bảo đảm trật tự, an toàn xã hội, bảo vệ chủ quyền của đất nước. Những văn bản dưới luật này có liên quan đến chức năng, nhiệm vụ của nhiều bộ, ngành và nhận được sự quan tâm rất lớn từ các cơ quan, tổ chức, cá nhân trong và ngoài nước. 
Theo yêu cầu của Thủ tướng Chính phủ, các văn bản hướng dẫn thi hành Luật An ninh mạng cần phải khẩn trương hoàn thiện để trình Chính phủ xem xét ban hành, bảo đảm hiệu lực thi hành từ ngày 1-1-2019.
Những quy định trong dự thảo sẽ tiếp tục được lấy ý kiến, chỉnh lý để hoàn thiện, trình Chính phủ xem xét, quyết định. Tuy nhiên, từ trung tuần tháng 10-2018 tới nay, tức sau phiên họp của Ban soạn thảo, tổ biên tập xây dựng các Nghị định của Chính phủ hướng dẫn thi hành Luật An ninh mạng (ngày 9-10-2018), trên mạng Internet xuất hiện các bản soạn thảo được sao, chụp lại, đi kèm các bài viết chỉ trích, phê phán, thậm chí quy chụp với những ngôn từ rất nặng nề. 
Trên một số trang mạng như RFA, VOA tiếng Việt, BBC tiếng Việt, một số blog, facebook của các cá nhân hải ngoại có quan điểm, tư tưởng chống đối đã đăng, chia sẻ các bài viết chỉ trích, miệt thị như: “CSVN sắp thi hành Luật An ninh mạng để gia tăng kiểm soát người dân”; “Dự thảo Nghị định hướng dẫn Luật An ninh mạng: Doanh nghiệp chết đứng”; “Dự thảo Nghị định hướng dẫn thi hành Luật An ninh mạng: Điều luật của độc tài trị”; “Bộ Công an soạn dự thảo Nghị định hướng dẫn Luật An ninh mạng, dân lo lắng bị kiểm soát thông tin cá nhân”… 
Thậm chí, nhiều trang còn nói rằng, hiện có hàng chục ngàn người ký “thỉnh nguyện thư” đòi hoãn thi hành Luật An ninh mạng. Những người này viện dẫn một số quy định trong Luật và dự thảo Nghị định, tự nhận “trí thức” hay “luật gia”, mổ xẻ kiểu râu ông cắm cằm bà, tỏ ra mình am tường về luật pháp quốc tế, lên giọng “hướng tới xã hội dân chủ, tự do internet”, từ đó lập lờ đánh lận, quy chụp một cách rất chủ quan, thiển cận. 
Họ quy kết, sau các lần chỉnh lý thì “bản chất của dự thảo này vẫn chưa thay đổi”, cho rằng phạm vi dữ liệu người dùng bị buộc phải lưu trữ ở Việt Nam vẫn còn rất rộng và “chi phí của nền kinh tế để thi hành luật là vẫn vô cùng lớn và vô lý”. 
Thậm chí, có cá nhân còn quy chụp trên trang facebook cá nhân của mình, cho rằng quy định như dự thảo thể hiện sự lạm quyền của Cục An ninh mạng, nói rằng cách tiếp cận của dự thảo là đã coi các doanh nghiệp, dân chúng, những người tham gia mạng xã hội như… tội phạm! 
Suy diễn Luật An ninh mạng và các quy phạm đang hình thành trong nghị định “không những không có giải pháp nào bảo vệ hữu hiệu mạng Việt Nam trước các hackers mà còn đặt nó trong những nguy cơ cao hơn khi ép lưu trữ dữ liệu cá nhân trong một quốc gia có nền tảng công nghệ thấp và đội ngũ thi hành công vụ rất dễ lạm quyền”…
Thực chất, những phản ứng, chỉ trích này đều khởi nguồn từ những trường hợp đã liên tục phê phán, chống phá ngay từ khi dự thảo Luật An ninh mạng được lấy ý kiến tổ chức, cá nhân, nghĩa là đã vài năm nay. Nay, trước thời điểm Luật An ninh mạng sắp có hiệu lực thi hành và việc các văn bản hướng dẫn đang được chỉnh lý, hoàn thiện thì lại được số này tung hứng. 
Về mặt lập luận, những người đả kích đã nhai lại 4 nội dung mà họ từng đưa ra trong chiến dịch phản đối Luật An ninh mạng lâu nay. Đó là, họ cho rằng Luật An ninh mạng vi phạm quyền riêng tư và quyền tự do ngôn luận, tự do interenet, cho rằng việc ban hành luật là “bóp nghẹt quyền thông tin trên mạng”. 
Thứ hai, họ chỉ trích việc thi hành Luật An ninh mạng sẽ khiến nhiều doanh nghiệp công nghệ cao, doanh nghiệp hoạt động trên Internet gặp khó khăn về mặt thủ tục, kinh phí và an ninh, làm các doanh nghiệp phải ngừng kinh doanh ở Việt Nam, rút khỏi Việt Nam. 
Thứ ba, quy chụp việc thi hành Luật An ninh mạng sẽ biến Bộ Công an, trực tiếp là Cục An ninh mạng thành cơ quan “siêu quyền lực”, có khả năng theo dõi cuộc sống riêng tư, đời sống chính trị và các giao dịch kinh tế – tài chính của mọi cơ quan, tổ chức, doanh nghiệp, cá nhân.
Trên một số trang còn châm biếm kiểu từ nay, người dân đi cà phê, ăn sáng cũng bị… an ninh mạng kiểm soát! Thứ tư, từ việc chỉ trích nói trên, nhiều đối tượng đẩy vấn đề lên thành công kích chế độ chính trị của Việt Nam là “độc tài”, “toàn trị”. 
Cần thấy rằng, cùng với dự án Luật Đặc khu thì Luật An ninh mạng đang là hai đạo luật mà các thế lực thù địch, phản động lợi dụng làm bình phong, núp bóng yêu nước, tự do, dân chủ, nhân quyền để chống phá Đảng, Nhà nước, chế độ XHCN ở Việt Nam, tán phát cái gọi là “thư ngỏ, thỉnh nguyện thư”, kích động người dân biểu tình, chống chế độ, đập phá trụ sở cơ quan công quyền, tạo cớ làm “cách mạng màu”. 
Vừa qua, nhóm Hate Change đã phát động chiến dịch với tên gọi “20 ngày cứu net”. Theo đó, những người tham gia chiến dịch này được các đối tượng thù địch, phản động kêu gọi viết, đăng bài, ký vào các “thỉnh nguyện thư” hòng gây áp lực lên chính quyền. Chúng còn bày ra trò quay clip hát nhạc chế (nhại các bài hát tiếng Việt, còn lời có nội dung mỉa mai Luật An ninh mạng).
Có thực tế là hiện rất nhiều bài viết trên mạng đã bị các đối tượng thêm thắt, cắt xén, đưa các quan điểm sai lệch nhằm đánh lạc hướng người đọc, khiến những người chưa nắm rõ vấn đề sẽ bị “lôi” vào vòng xoáy hỗn độn thông tin. 
Cần thấy rằng, cơ quan chuyên trách về an ninh mạng được pháp luật giao những nhiệm vụ trong khuôn khổ cho phép, đó là có quyền đề nghị nhà mạng cung cấp những dữ liệu cá nhân liên quan đến phục vụ điều tra hình sự, xử lý vi phạm pháp luật. 
Trong các trường hợp khác, mọi thông tin cá nhân đều được bảo mật tuyệt đối và cơ quan chuyên trách an ninh mạng không thể can thiệp. Đây là nguyên tắc, do đó không thể nói cơ quan này trở thành một “siêu quyền lực” có thể giám sát và tận dụng mọi thông tin.
An ninh mạng là vấn đề toàn cầu, các nước tiên tiến cũng đã xây dựng và trao cho cơ quan chuyên trách thuộc Chính phủ những quyền hạn cụ thể, tại sao những kẻ chống đối không nhảy vào chỉ trích? 
Theo tiết lộ của cựu nhân viên CIA Edward Snowden, cơ quan An ninh quốc gia Mỹ (NSA) được quyền truy cập trực tiếp vào server của một loạt các hãng lớn như Facebook, Google, Microsoft, Apple, Yahoo, PalTalk, YouTube, Skype, AOL… để theo dõi các hoạt động Internet trên toàn thế giới. 
Nếu nói về nhân quyền thì rõ ràng thực tiễn đó cho thấy NSA vi phạm nhân quyền ở quy mô toàn cầu và những doanh nghiệp cung cấp dịch vụ internet lớn chịu kiểm soát bởi NSA. 
Về việc yêu cầu lưu trữ dữ liệu quan trọng ở trong nước cũng đã được nhiều quốc gia quy định như Mỹ, Canada, Nga, Đức, Trung Quốc, Indonesia, Hy Lạp, Bulgaria, Đan Mạch, Phần Lan, Thụy Điển, Thổ Nhĩ Kỳ, Venezuela, Colombia, Argentina, Brazil… 
Ngày 25-5-2018, quy định bảo vệ dữ liệu cá nhân của Liên minh châu Âu chính thức có hiệu lực, cho phép công dân kiểm soát dữ liệu cá nhân của mình khi tham gia các diễn đàn, mạng xã hội theo hướng có thể tra cứu, thay đổi, xóa bỏ thông tin cá nhân của mình, các công ty cung cấp dịch vụ phải công khai với khách hàng việc dùng thông tin cá nhân như thế nào, cam kết không chuyển dữ liệu cá nhân cho bên thứ ba, nếu vi phạm, mức phạt có thể lên tới 20 triệu Euro hay 40% doanh số toàn cầu của công ty vi phạm. 
Với Luật An ninh mạng của Việt Nam, không quy định việc bắt buộc tất cả các cơ quan, tổ chức đều phải thực hiện quy định này và cũng không bắt buộc lưu trữ tất cả dữ liệu. Chỉ một số cơ quan, tổ chức và loại dữ liệu phải tuân thủ, trên cơ sở các yêu cầu về bảo vệ an ninh, trật tự công cộng, văn hóa, đạo đức, thuần phong mỹ tục của Việt Nam.
Theo Trung tướng Hoàng Phước Thuận, nguyên Cục trưởng Cục An ninh mạng, khi xây dựng quy định này, Ban soạn thảo đã rà soát rất kỹ các cam kết và điều ước quốc tế mà Việt Nam là thành viên, trong đó có Tổ chức Thương mại thế giới (WTO) và Hiệp định đối tác toàn diện và tiến bộ xuyên Thái Bình Dương (CPTPP). 
Do đó, các quy định về lưu trữ dữ liệu trên không trái, không vi phạm các cam kết và cũng không cản trở việc Việt Nam thực hiện các cam kết quốc tế. Bởi các cam kết song phương hoặc đa phương đều có những nguyên tắc về an ninh, trật tự công cộng, văn hóa và sức khỏe cộng đồng. Lợi ích của quốc gia tham gia các cam kết luôn được đề cao và tôn trọng, không có bất cứ cam kết nào buộc chúng ta phải hi sinh các lợi ích này. 
ST.

Thứ Tư, 31 tháng 10, 2018

MỘT KIỂU “GIẬT TÍT” TIÊU ĐỀ CÂU VIEW



Ngày 29 tháng 10 năm 2018 Chánh Thanh tra Sở Thông tin và Truyền thông tỉnh Trà Vinh Đặng Hoàng Kiêu ký quyết định xử phạt vi phạm hành chính đối với ông Đặng Ngọc Thanh sinh năm: 1993; nghề nghiệp: làm ruộng; nơi ở hiện tại: xã An Trường, huyện Càng Long, tỉnh Trà Vinh về hành vi cung cấp, trao đổi, truyền đưa hoặc lưu trữ, sử dụng thông tin số nhằm đe dọa, quấy rối, xuyên tạc, vu khống, xúc phạm uy tín của tổ chức (cụ thể là vu khống, xúc phạm uy tín Công an thành phố Cần Thơ với nội dung Công an thành phố Cần Thơ ăn hết bánh trung thu của các em nghèo vùng sâu, vùng xa thuộc địa bàn huyện Tiểu Cần, tỉnh Trà Vinh).
Tài khoản facebook của Đặng Ngọc Thanh đăng tin vu khống, xúc phạm công an thành phố Cần Thơ
Ngay sau đó báo điện tử Zing (news.zing.vn) đưa tin với tiêu đề bêu xấu Công an nam thanh niên làm ruộng bị phạt 5 triệu; báo điện tử Dân Việt (danviet.vn) dẫn lại nguồn tin với tiêu đề khác 1 nông dân bị xử phạt vì vu khống Công an.
Tiêu đề mà báo điện tử Zing và Dân Việt 

      Cách đặt tiêu đề của 02 tờ báo này là không sai trong quyết định xử phạt, nghề nghiệp của đối tượng bị xử phạt trong quyết định này là làm ruộng. Nhưng xét về bản chất của đối tượng, thì cách đặt tiêu đề như thế, tôi cho là không ổn, làm cho người đọc có thể hiểu nhm và có cái nhìn thiếu thiện cảm với cơ quan chức năng thi hành công vụ, bởi vì hai từ “nông dân”“làm ruộng” trong tình huống này làm cho người đọc có cảm tưởng đối tượng bị xử phạt là một người chất phát, thật thà, tay lấm chân bùn, đáng được kính trọng.
          Nhưng thực tế thì hoàn toàn ngược lại, Đặng Văn Thanh là k“ăn không ngồi rồi” thường xuyên giao du với các phần tử xấu và lợi dụng Mạng xã hội đưa tin thất thiệt, bình luận xuyên tạc tình hình đất nước và của địa phương, các cơ quan chức năng đã phối hợp với gia đình, tổ chức đoàn thể nhiều lần giáo dục, cam kết không tái phạm, nhưng vẫn “chứng nào tật đó”.
          Không ai xử phạt “một anh nông dân làm ruộng” vì lỡ lời, vi phạm lần đầu và không có chủ ý bao giờ!
Trà Vinh quê em.

Thứ Ba, 30 tháng 10, 2018

TÌM HIỂU VỀ VIỆN NGHIÊN CỨU PHÁT TRIỂN - IDS


“Viện Nghiên cứu phát triển” (Institutes of Development Studies, viết tắt là IDS). Đây là một tổ chức nghiên cứu tư nhân, sử dụng phần lớn kinh phí từ “Chương trình phát triển Liên Hợp Quốc” (UNDP) và “Cơ quan của Hoa Kỳ về phát triển quốc tế” (USAID). Ngạn ngữ Pháp có câu “Ai trả tiền người đó là chủ”, trong trường hợp này ông chủ không ai xa lạ đó là USAID.
USAID do tổng thống Mỹ J. F. Kennedy thành lập từ năm 1961 với mục tiêu bề ngoài là điều hành nguồn viện trợ của Mỹ cho nước ngoài nhưng thực ra là cung cấp viện trợ cho các thế lực chống đối những chính quyền ở những nước mà Mỹ không thân thiện núp dưới danh nghĩa viện trợ xóa bỏ đói nghèo. Về bản chất của nó, USAID là một trong các trung điểm để hợp pháp hóa nguồn kinh phí của CIA cung cấp cho các thế lực khủng bố, bạo loạn ở những nước bị cho là cứng đầu, không chịu vâng lời Mỹ.
Núp dưới danh nghĩa “xã hội dân sự”, Viện IDS nhiều lần tỏ thái độ chống đối, xuyên tạc đường lối, chính sách của Đảng và Nhà nước Việt Nam. Đặc biệt, tổ chức này công khai khoét sâu mâu thuẫn Việt Nam - Trung Quốc, tạo thế đối đầu trực diện, nguy hiểm với nước này hòng đẩy Việt Nam vào quỹ đạo chi phối của Mỹ và phương Tây, phá hoại chính sách ngoại giao độc lập, chủ trương gìn giữ hòa bình, ổn định để phát triển kinh tế.
Chưa dừng lại ở đó, trong quá trình hoạt động từ năm 2007 đến năm 2009, Viện IDS đã có nhiều hoạt động tiếp cận trái phép những thông tin bí mật Nhà nước (theo Pháp lệnh Bảo vệ bí mật Nhà nước số 30/2000/PL-UBTVQH10 do Ủy ban thường vụ Quốc hội ban hành ngày 28/12/2000 và sửa đổi, bổ sung năm 2002).
Trước những việc làm sai trái gây phương hại nghiêm trọng đến lợi ích, chính sách ngoại giao và an ninh đất nước. Thủ tướng Chính phủ buộc phải ra Quyết định số 97/2009/QĐ-TTg nhằm giám sát chặt chẽ các hoạt động của IDS. Thấy không thể tự do lộng hành như trước, ngày 14/9/2009 IDS tuyên bố tự giải thể với lý do phản đối Quyết định số 97/2009/QĐ-TTg. Thực chất đây là một cuộc tháo chạy khi nhận thấy cái mặt nạ “xã hội dân sự” nhưng lại do tình báo Mỹ và phương Tây nuôi dưỡng đã “hết tác dụng”.
Sau khi IDS giải tán, trước thềm Đại hội XII của Đảng Cộng sản Việt Nam, chúng yêu cầu đổi tên Nước, đổi tên Đảng đồng thời yêu cầu trả tự do cho đám lưu manh chính trị và con buôn dân chủ chuyên chống phá nhà nước đang xộ khám mà chúng gọi là “nhà bất đồng chính kiến”.
Vô liêm sỹ hơn, tháng 6/2018 chúng tuyên bố rằng Thượng tướng Nguyễn Khánh Toàn, nguyên Ủy viên Trung ương Đảng, nguyên Thứ trưởng Thường trực Bộ Công an đã tham gia vào “nhóm chuyên gia” để chống lại Luật An ninh mạng đang được Quốc hội thảo luận và chuẩn bị thông qua. Sự việc đã khiến Thượng tướng Nguyễn Khánh Toàn phải có thư gửi Chủ tịch Quốc hội, Thủ tướng Chính phủ, Ban Tuyên giáo Trung ương, Bộ Thông tin truyền thông và báo Thanh Niên (tờ báo đã đăng tải thông tin này) để thông báo rằng chúng đã bịa đặt việc ông tham gia vào nhóm này.
Do đó, việc Ủy ban kiểm tra Trung ương thi hành kỷ luật là việc làm tất yếu. Dẫu có chậm nhưng vẫn phải làm để loại bỏ những khối ung nhọt, bảo vệ cơ thể được khỏe mạnh.
Trong một diễn biến khác có liên quan, ngay sau khi tin kỷ luật của UBKT TW ngay lập tức một vài đồng bọn đã từng tham gia tổ chức IDS đã có tuyên bố này nọ… Chúng không hiểu đã lên thớt thì số phận của chúng cũng không thể khác được. Do đó việc tuyên bố bỏ Đảng về bản chất là cuộc tháo chạy trước khi bản án giáng xuống đầu chúng. Đây là hậu quả tất yếu tiếp sau những việc làm sai trái, phản phúc mà chúng đã nhúng chàm trong thời gian dài.
Việc bị kỷ luật, tuyên bố bỏ Đảng không làm nhiều người bất ngờ khi chứng kiến những việc làm bất hảo, phản phúc của những tên này. Điều làm cho nhiều người bất ngờ, thậm chí bức xúc, tức giận là sau khi tuyên bố bỏ Đảng lập tức xuất hiện bài viết ca ngợi “là một người yêu nước chân chính” bất chấp những việc làm vô liêm sỹ và khốn nạn của tên này trong thời gian qua.

Sưu tầm.

THÔNG ĐIỆP CỦA SỰ VĂN MINH


Có thể nói rằng đây là lời xin lỗi đầu tiên tại tỉnh Trà Vinh khi Chủ đầu tư, đơn vị thi công xây dựng, sửa chữa các công trình công cộng, phục vụ lợi ích chung cho cộng đồng nhưng ít nhiều ảnh hưởng đến sinh hoạt, đi lại của người dân.
Chỉ một lời “Xin lỗi đã làm phiền!” mà làm mát lòng biết bao nhiêu người khi lưu thông qua cây cầu này. Ông bà ta có câu lời chào cao hơn mâm cổ … Nhưng ngày nay, xã hội chúng ta đang sống dường như thiếu những nụ cười xã giao, lời chào, lời xin lỗi, lời cảm ơn khi cần thiết, nhất là ở trong công sở, nơi tiếp, làm thủ tục hành chính công cho dân. Từ đó, tạo ra môi trường hành chính công thiếu thân thiện … Còn ngoài xã hội cũng từ cách ứng xử thiếu văn hóa mà xảy ra cãi vã, xô xát thậm chí chém giết nhau vì những lời nói bất đồng, những cái nhìn cho là thiếu thân thiện và không tôn trọng nhau…
Ở các nước phát triển, trong văn hóa ứng xử, lời nói của họ lúc nào cũng xuất hiện những cụm từ như “I’m sorry, thankyou!…”, mới đây Thủ tướng nước Úc có lời xin lỗi các nạn nhân bị xâm hại tình dục rất chân thành và cảm động, được dư luận trên thế giới đề cao vì tính nhân văn và văn minh của nó, mặc dù trên cương vị của người kế vị ông hoàn toàn có thể thoái thác trách nhiệm của mình.
Muộn còn hơn không! Việc làm của chủ đầu tư, đơn vị thi công sửa chữa  cây cầu này cần được phát huy và nhân rộng trong cộng đồng nhất là trong cơ quan công quyền để xã hội chúng ta ngày một văn minh hơn.
Trà Vinh Quê em

Chủ Nhật, 28 tháng 10, 2018

SỰ THẬT VỀ CHUYỆN “CÂY DẦU MỌC NGƯỢC”


Khi nhắc đến thành phố Trà Vinh thì mọi người đều hình hình dung rằng: đó là một thành phố yên bình, với những cây dầu, sao hàng trăm năm tuổi, thẳng tắp, tỏa bóng mát làm cho thành phố xanh hơn, cổ kính hơn và có những nét độc đáo khá đặc trưng so với những thành phố khác trong vùng đồng bằng sông Cửu Long. Nói đến cây cổ thụ ở Trà Vinh thì nổi tiếng nhất phải nói đến là cây đại thụ “Dầu dù” trên đường Sơn Thông, phường 7, thành phố Trà Vinh. Chính sự nổi tiếng đó mà có rất nhiều giai thoại, thậm chí đồn thổi, thêu dệt vô căn cứ để phục vụ cho mưu đồ chính trị của các phần tử phản động.

Mới đây, lợi dụng việc có người dựng một lều tạm dưới tán cây để mua bán dưa hấu, một số tài khoản trên Facebook như: Suône Sovanh Pâu, Ekareach Thach… đưa tin bình luận “ Nhà chức trách Việt muốn xóa bỏ truyền thống văn hóa, đức tin của người dân Khmer Krom là muốn xóa bỏ bằng chứng cây dầu trồng ngược ngọn của Sơn Kui”; “chúng ta nên tính sao đây? Cùng nhau tháo ra hay thiêu hủy”; đặc biệt nhân cơ hội này Đài Tiếng nói Khmer Krom(VOKK) tận dụng triệt để cơ hội vàng, đặt điều, thêu dệt, để kích động chia rẻ đoàn kết, gây thù hằn giữa hai dân tộc Kinh- Khmer khi cho rằng: “Cây dầu ngược ngọn, hay cây dầu Sơn Kui ở gần đường Maha Sơn Thông, phường 7, thị xã Preastropang, gần chùa Khươne là cây lâu năm được người dân nói rằng Ooknha Sơn Kui, nguyên là tri huyện Preastropang là người trồng cây ngược ngọn vào năm 1841 để cầu mong số phận dân tộc Khmer ở vùng đất Campuchia Krom, nếu như cành cây dầu này sống thì số phận Khmer Campuchia Krom sẽ sống, nhưng nếu như cành dầu nầy chết thì người Khmer sẽ không còn tồn tại ở vùng đất Campuchia Krom này nữa…”.
Vậy thì cây dầu này có phải do Sơn Kui trồng và trồng ngược hay không? nó có phải là truyền thống văn hóa, đức tin của người Khmer hay không? người dân buôn bán dưới tán cây này thì vi phạm luật gì?
Thứ nhất: đến nay chưa có một tư liệu lịch sử nào xác đáng ghi nhận việc hình thành, phát triển hoặc ghi nhận một sự kiện văn hóa, lịch sử nào có liên quan đến cây dầu này, chỉ biết nó là một cây đại thụ rất nhiều năm tuổi và có hình dáng đẹp, kỳ lạ so với các cây dầu khác trên địa bàn tỉnh.
Thứ hai: theo nhiều người dân ở Trà Vinh, cây dầu này có tuổi thọ từ 500 đến 700 năm, về hình dáng tuy có lạ so với các cây dầu khác nhưng đây là chuyện bình thường; trong đa dạng sinh học của tự nhiên cũng có rất nhiều cây rừng chủng loại thân mọc thẳng nhưng lại có hình dạng tương tự như cây Dầu dù ở Trà Vinh; việc trồng cây ngược đầu “ngọn xuống đất, rể đưa lên trời” mà cây vẫn sống là chuyện vô lý, lịch sử khoa học trên thế giới chưa ghi nhận trường hợp nào như vậy.
Thứ ba: mảnh đất cây dầu này đang sống được mua bán qua nhiều chủ, nhưng từ năm 1994 đến nay thì nó thuộc quyền sở hữu của ông Thái Huy Khanh, ngụ ở khóm 3, phường 7, thành phố Trà Vinh, nghĩa là cây dầu này cũng thuộc quyền sở hữu của ông. Xét về mặt pháp luật thì ông Khanh có đủ các quyền được nhà nước thừa nhận như: quyền định đoạt, mua bán, cho tặng …
Tóm lại: Có thể nói rằng, xưa kia nơi đây là vùng đất hoang hóa, việc hình thành và tồn tại một cây dầu như thế cũng phù hợp với quy luật tự nhiên, nếu so sánh với các cây cổ thụ trên địa bàn tỉnh (các cây dầu xung quanh khu vực Ao Bà Om, từ thế kỷ 17) có thể khẳng định rằng tuổi thọ của cây dầu này từ 500 đến 700 năm tuổi là hoàn toàn có cơ sở xác đáng. Như vậy, về mặt thời gian cây dầu này phải có trước ông Sơn Kui ít nhất là trên 300 năm, việc cho rằng ông Sơn Kui trồng cây dầu này là hoàn toàn vô lý và càng vô lý hơn khi đặc điều thêu dệt khi trồng nó trong điều kiện trái với quy luật sinh tồn trong tự nhiên (trồng ngược đầu); xét về mặt lịch sử và pháp luật thì sự tồn tại và phát triển của cây dầu này không có gắn liền một sự kiện văn hóa, chính trị nào của người dân tộc Khmer, do đó nó cũng như bao nhiêu cây đại thụ bình thường khác trên đất nước Việt Nam, nếu cho rằng nó là truyền thống, văn hóa của người Khmer sẽ là không hợp lý; việc buôn bán xung quanh dưới tán cây dầu nằm trong phần đất của ông Thái Huy Khanh thì thuộc quyền quản lý và cho phép của ông Khanh (nếu mua bán hợp pháp không vi phạm pháp luật của nhà nước về điều kiện, thủ tục kinh doanh).
Tuy nhiên, về mặt tình cảm có thể nói rằng, hình ảnh cây Dầu dù đã ăn sâu bám rể vào tiềm thức của người dân Trà Vinh, đó là niềm tự hào, là đặc sản hiếm có để chúng ta phát huy, phát triển du lịch tỉnh nhà, nâng cao đời sống vật chất tinh thần cho người dân.
                                          Theo Allibaba Mossad.