TRÀ VINH QUÊ EM https://travinhqueem.blogspot.com

Advertisement

Pages

Thứ Tư, 31 tháng 10, 2018

MỘT KIỂU “GIẬT TÍT” TIÊU ĐỀ CÂU VIEW



Ngày 29 tháng 10 năm 2018 Chánh Thanh tra Sở Thông tin và Truyền thông tỉnh Trà Vinh Đặng Hoàng Kiêu ký quyết định xử phạt vi phạm hành chính đối với ông Đặng Ngọc Thanh sinh năm: 1993; nghề nghiệp: làm ruộng; nơi ở hiện tại: xã An Trường, huyện Càng Long, tỉnh Trà Vinh về hành vi cung cấp, trao đổi, truyền đưa hoặc lưu trữ, sử dụng thông tin số nhằm đe dọa, quấy rối, xuyên tạc, vu khống, xúc phạm uy tín của tổ chức (cụ thể là vu khống, xúc phạm uy tín Công an thành phố Cần Thơ với nội dung Công an thành phố Cần Thơ ăn hết bánh trung thu của các em nghèo vùng sâu, vùng xa thuộc địa bàn huyện Tiểu Cần, tỉnh Trà Vinh).
Tài khoản facebook của Đặng Ngọc Thanh đăng tin vu khống, xúc phạm công an thành phố Cần Thơ
Ngay sau đó báo điện tử Zing (news.zing.vn) đưa tin với tiêu đề bêu xấu Công an nam thanh niên làm ruộng bị phạt 5 triệu; báo điện tử Dân Việt (danviet.vn) dẫn lại nguồn tin với tiêu đề khác 1 nông dân bị xử phạt vì vu khống Công an.
Tiêu đề mà báo điện tử Zing và Dân Việt 

      Cách đặt tiêu đề của 02 tờ báo này là không sai trong quyết định xử phạt, nghề nghiệp của đối tượng bị xử phạt trong quyết định này là làm ruộng. Nhưng xét về bản chất của đối tượng, thì cách đặt tiêu đề như thế, tôi cho là không ổn, làm cho người đọc có thể hiểu nhm và có cái nhìn thiếu thiện cảm với cơ quan chức năng thi hành công vụ, bởi vì hai từ “nông dân”“làm ruộng” trong tình huống này làm cho người đọc có cảm tưởng đối tượng bị xử phạt là một người chất phát, thật thà, tay lấm chân bùn, đáng được kính trọng.
          Nhưng thực tế thì hoàn toàn ngược lại, Đặng Văn Thanh là k“ăn không ngồi rồi” thường xuyên giao du với các phần tử xấu và lợi dụng Mạng xã hội đưa tin thất thiệt, bình luận xuyên tạc tình hình đất nước và của địa phương, các cơ quan chức năng đã phối hợp với gia đình, tổ chức đoàn thể nhiều lần giáo dục, cam kết không tái phạm, nhưng vẫn “chứng nào tật đó”.
          Không ai xử phạt “một anh nông dân làm ruộng” vì lỡ lời, vi phạm lần đầu và không có chủ ý bao giờ!
Trà Vinh quê em.

Thứ Ba, 30 tháng 10, 2018

TÌM HIỂU VỀ VIỆN NGHIÊN CỨU PHÁT TRIỂN - IDS


“Viện Nghiên cứu phát triển” (Institutes of Development Studies, viết tắt là IDS). Đây là một tổ chức nghiên cứu tư nhân, sử dụng phần lớn kinh phí từ “Chương trình phát triển Liên Hợp Quốc” (UNDP) và “Cơ quan của Hoa Kỳ về phát triển quốc tế” (USAID). Ngạn ngữ Pháp có câu “Ai trả tiền người đó là chủ”, trong trường hợp này ông chủ không ai xa lạ đó là USAID.
USAID do tổng thống Mỹ J. F. Kennedy thành lập từ năm 1961 với mục tiêu bề ngoài là điều hành nguồn viện trợ của Mỹ cho nước ngoài nhưng thực ra là cung cấp viện trợ cho các thế lực chống đối những chính quyền ở những nước mà Mỹ không thân thiện núp dưới danh nghĩa viện trợ xóa bỏ đói nghèo. Về bản chất của nó, USAID là một trong các trung điểm để hợp pháp hóa nguồn kinh phí của CIA cung cấp cho các thế lực khủng bố, bạo loạn ở những nước bị cho là cứng đầu, không chịu vâng lời Mỹ.
Núp dưới danh nghĩa “xã hội dân sự”, Viện IDS nhiều lần tỏ thái độ chống đối, xuyên tạc đường lối, chính sách của Đảng và Nhà nước Việt Nam. Đặc biệt, tổ chức này công khai khoét sâu mâu thuẫn Việt Nam - Trung Quốc, tạo thế đối đầu trực diện, nguy hiểm với nước này hòng đẩy Việt Nam vào quỹ đạo chi phối của Mỹ và phương Tây, phá hoại chính sách ngoại giao độc lập, chủ trương gìn giữ hòa bình, ổn định để phát triển kinh tế.
Chưa dừng lại ở đó, trong quá trình hoạt động từ năm 2007 đến năm 2009, Viện IDS đã có nhiều hoạt động tiếp cận trái phép những thông tin bí mật Nhà nước (theo Pháp lệnh Bảo vệ bí mật Nhà nước số 30/2000/PL-UBTVQH10 do Ủy ban thường vụ Quốc hội ban hành ngày 28/12/2000 và sửa đổi, bổ sung năm 2002).
Trước những việc làm sai trái gây phương hại nghiêm trọng đến lợi ích, chính sách ngoại giao và an ninh đất nước. Thủ tướng Chính phủ buộc phải ra Quyết định số 97/2009/QĐ-TTg nhằm giám sát chặt chẽ các hoạt động của IDS. Thấy không thể tự do lộng hành như trước, ngày 14/9/2009 IDS tuyên bố tự giải thể với lý do phản đối Quyết định số 97/2009/QĐ-TTg. Thực chất đây là một cuộc tháo chạy khi nhận thấy cái mặt nạ “xã hội dân sự” nhưng lại do tình báo Mỹ và phương Tây nuôi dưỡng đã “hết tác dụng”.
Sau khi IDS giải tán, trước thềm Đại hội XII của Đảng Cộng sản Việt Nam, chúng yêu cầu đổi tên Nước, đổi tên Đảng đồng thời yêu cầu trả tự do cho đám lưu manh chính trị và con buôn dân chủ chuyên chống phá nhà nước đang xộ khám mà chúng gọi là “nhà bất đồng chính kiến”.
Vô liêm sỹ hơn, tháng 6/2018 chúng tuyên bố rằng Thượng tướng Nguyễn Khánh Toàn, nguyên Ủy viên Trung ương Đảng, nguyên Thứ trưởng Thường trực Bộ Công an đã tham gia vào “nhóm chuyên gia” để chống lại Luật An ninh mạng đang được Quốc hội thảo luận và chuẩn bị thông qua. Sự việc đã khiến Thượng tướng Nguyễn Khánh Toàn phải có thư gửi Chủ tịch Quốc hội, Thủ tướng Chính phủ, Ban Tuyên giáo Trung ương, Bộ Thông tin truyền thông và báo Thanh Niên (tờ báo đã đăng tải thông tin này) để thông báo rằng chúng đã bịa đặt việc ông tham gia vào nhóm này.
Do đó, việc Ủy ban kiểm tra Trung ương thi hành kỷ luật là việc làm tất yếu. Dẫu có chậm nhưng vẫn phải làm để loại bỏ những khối ung nhọt, bảo vệ cơ thể được khỏe mạnh.
Trong một diễn biến khác có liên quan, ngay sau khi tin kỷ luật của UBKT TW ngay lập tức một vài đồng bọn đã từng tham gia tổ chức IDS đã có tuyên bố này nọ… Chúng không hiểu đã lên thớt thì số phận của chúng cũng không thể khác được. Do đó việc tuyên bố bỏ Đảng về bản chất là cuộc tháo chạy trước khi bản án giáng xuống đầu chúng. Đây là hậu quả tất yếu tiếp sau những việc làm sai trái, phản phúc mà chúng đã nhúng chàm trong thời gian dài.
Việc bị kỷ luật, tuyên bố bỏ Đảng không làm nhiều người bất ngờ khi chứng kiến những việc làm bất hảo, phản phúc của những tên này. Điều làm cho nhiều người bất ngờ, thậm chí bức xúc, tức giận là sau khi tuyên bố bỏ Đảng lập tức xuất hiện bài viết ca ngợi “là một người yêu nước chân chính” bất chấp những việc làm vô liêm sỹ và khốn nạn của tên này trong thời gian qua.

Sưu tầm.

THÔNG ĐIỆP CỦA SỰ VĂN MINH


Có thể nói rằng đây là lời xin lỗi đầu tiên tại tỉnh Trà Vinh khi Chủ đầu tư, đơn vị thi công xây dựng, sửa chữa các công trình công cộng, phục vụ lợi ích chung cho cộng đồng nhưng ít nhiều ảnh hưởng đến sinh hoạt, đi lại của người dân.
Chỉ một lời “Xin lỗi đã làm phiền!” mà làm mát lòng biết bao nhiêu người khi lưu thông qua cây cầu này. Ông bà ta có câu lời chào cao hơn mâm cổ … Nhưng ngày nay, xã hội chúng ta đang sống dường như thiếu những nụ cười xã giao, lời chào, lời xin lỗi, lời cảm ơn khi cần thiết, nhất là ở trong công sở, nơi tiếp, làm thủ tục hành chính công cho dân. Từ đó, tạo ra môi trường hành chính công thiếu thân thiện … Còn ngoài xã hội cũng từ cách ứng xử thiếu văn hóa mà xảy ra cãi vã, xô xát thậm chí chém giết nhau vì những lời nói bất đồng, những cái nhìn cho là thiếu thân thiện và không tôn trọng nhau…
Ở các nước phát triển, trong văn hóa ứng xử, lời nói của họ lúc nào cũng xuất hiện những cụm từ như “I’m sorry, thankyou!…”, mới đây Thủ tướng nước Úc có lời xin lỗi các nạn nhân bị xâm hại tình dục rất chân thành và cảm động, được dư luận trên thế giới đề cao vì tính nhân văn và văn minh của nó, mặc dù trên cương vị của người kế vị ông hoàn toàn có thể thoái thác trách nhiệm của mình.
Muộn còn hơn không! Việc làm của chủ đầu tư, đơn vị thi công sửa chữa  cây cầu này cần được phát huy và nhân rộng trong cộng đồng nhất là trong cơ quan công quyền để xã hội chúng ta ngày một văn minh hơn.
Trà Vinh Quê em

Chủ Nhật, 28 tháng 10, 2018

SỰ THẬT VỀ CHUYỆN “CÂY DẦU MỌC NGƯỢC”


Khi nhắc đến thành phố Trà Vinh thì mọi người đều hình hình dung rằng: đó là một thành phố yên bình, với những cây dầu, sao hàng trăm năm tuổi, thẳng tắp, tỏa bóng mát làm cho thành phố xanh hơn, cổ kính hơn và có những nét độc đáo khá đặc trưng so với những thành phố khác trong vùng đồng bằng sông Cửu Long. Nói đến cây cổ thụ ở Trà Vinh thì nổi tiếng nhất phải nói đến là cây đại thụ “Dầu dù” trên đường Sơn Thông, phường 7, thành phố Trà Vinh. Chính sự nổi tiếng đó mà có rất nhiều giai thoại, thậm chí đồn thổi, thêu dệt vô căn cứ để phục vụ cho mưu đồ chính trị của các phần tử phản động.

Mới đây, lợi dụng việc có người dựng một lều tạm dưới tán cây để mua bán dưa hấu, một số tài khoản trên Facebook như: Suône Sovanh Pâu, Ekareach Thach… đưa tin bình luận “ Nhà chức trách Việt muốn xóa bỏ truyền thống văn hóa, đức tin của người dân Khmer Krom là muốn xóa bỏ bằng chứng cây dầu trồng ngược ngọn của Sơn Kui”; “chúng ta nên tính sao đây? Cùng nhau tháo ra hay thiêu hủy”; đặc biệt nhân cơ hội này Đài Tiếng nói Khmer Krom(VOKK) tận dụng triệt để cơ hội vàng, đặt điều, thêu dệt, để kích động chia rẻ đoàn kết, gây thù hằn giữa hai dân tộc Kinh- Khmer khi cho rằng: “Cây dầu ngược ngọn, hay cây dầu Sơn Kui ở gần đường Maha Sơn Thông, phường 7, thị xã Preastropang, gần chùa Khươne là cây lâu năm được người dân nói rằng Ooknha Sơn Kui, nguyên là tri huyện Preastropang là người trồng cây ngược ngọn vào năm 1841 để cầu mong số phận dân tộc Khmer ở vùng đất Campuchia Krom, nếu như cành cây dầu này sống thì số phận Khmer Campuchia Krom sẽ sống, nhưng nếu như cành dầu nầy chết thì người Khmer sẽ không còn tồn tại ở vùng đất Campuchia Krom này nữa…”.
Vậy thì cây dầu này có phải do Sơn Kui trồng và trồng ngược hay không? nó có phải là truyền thống văn hóa, đức tin của người Khmer hay không? người dân buôn bán dưới tán cây này thì vi phạm luật gì?
Thứ nhất: đến nay chưa có một tư liệu lịch sử nào xác đáng ghi nhận việc hình thành, phát triển hoặc ghi nhận một sự kiện văn hóa, lịch sử nào có liên quan đến cây dầu này, chỉ biết nó là một cây đại thụ rất nhiều năm tuổi và có hình dáng đẹp, kỳ lạ so với các cây dầu khác trên địa bàn tỉnh.
Thứ hai: theo nhiều người dân ở Trà Vinh, cây dầu này có tuổi thọ từ 500 đến 700 năm, về hình dáng tuy có lạ so với các cây dầu khác nhưng đây là chuyện bình thường; trong đa dạng sinh học của tự nhiên cũng có rất nhiều cây rừng chủng loại thân mọc thẳng nhưng lại có hình dạng tương tự như cây Dầu dù ở Trà Vinh; việc trồng cây ngược đầu “ngọn xuống đất, rể đưa lên trời” mà cây vẫn sống là chuyện vô lý, lịch sử khoa học trên thế giới chưa ghi nhận trường hợp nào như vậy.
Thứ ba: mảnh đất cây dầu này đang sống được mua bán qua nhiều chủ, nhưng từ năm 1994 đến nay thì nó thuộc quyền sở hữu của ông Thái Huy Khanh, ngụ ở khóm 3, phường 7, thành phố Trà Vinh, nghĩa là cây dầu này cũng thuộc quyền sở hữu của ông. Xét về mặt pháp luật thì ông Khanh có đủ các quyền được nhà nước thừa nhận như: quyền định đoạt, mua bán, cho tặng …
Tóm lại: Có thể nói rằng, xưa kia nơi đây là vùng đất hoang hóa, việc hình thành và tồn tại một cây dầu như thế cũng phù hợp với quy luật tự nhiên, nếu so sánh với các cây cổ thụ trên địa bàn tỉnh (các cây dầu xung quanh khu vực Ao Bà Om, từ thế kỷ 17) có thể khẳng định rằng tuổi thọ của cây dầu này từ 500 đến 700 năm tuổi là hoàn toàn có cơ sở xác đáng. Như vậy, về mặt thời gian cây dầu này phải có trước ông Sơn Kui ít nhất là trên 300 năm, việc cho rằng ông Sơn Kui trồng cây dầu này là hoàn toàn vô lý và càng vô lý hơn khi đặc điều thêu dệt khi trồng nó trong điều kiện trái với quy luật sinh tồn trong tự nhiên (trồng ngược đầu); xét về mặt lịch sử và pháp luật thì sự tồn tại và phát triển của cây dầu này không có gắn liền một sự kiện văn hóa, chính trị nào của người dân tộc Khmer, do đó nó cũng như bao nhiêu cây đại thụ bình thường khác trên đất nước Việt Nam, nếu cho rằng nó là truyền thống, văn hóa của người Khmer sẽ là không hợp lý; việc buôn bán xung quanh dưới tán cây dầu nằm trong phần đất của ông Thái Huy Khanh thì thuộc quyền quản lý và cho phép của ông Khanh (nếu mua bán hợp pháp không vi phạm pháp luật của nhà nước về điều kiện, thủ tục kinh doanh).
Tuy nhiên, về mặt tình cảm có thể nói rằng, hình ảnh cây Dầu dù đã ăn sâu bám rể vào tiềm thức của người dân Trà Vinh, đó là niềm tự hào, là đặc sản hiếm có để chúng ta phát huy, phát triển du lịch tỉnh nhà, nâng cao đời sống vật chất tinh thần cho người dân.
                                          Theo Allibaba Mossad.


DƯƠNG HOÀNG THƯƠNG KẺ KHIẾU KIỆN LẠ ĐỜI


Thời gian gần đây, người dân thành phố Trà Vinh và người đi đường hiếu kỳ, chứng kiến cảnh tượng “khó coi” của một số người, điển hình là người tên Dương Hoàng Thương, ngụ xã Thanh Mỹ, huyện Châu Thành, tỉnh Trà Vinh, thường xuyên căng băng rôn, tụ tập khiếu kiện, trước các cơ quan công quyền của tỉnh, với lời lẽ kêu gào thảm thiết, trông có vẻ rất là tội nghiệp; trên mạng xã hội thì nhiều đoạn video quay lại cảnh tượng nêu trên được tung lên bởi các tài khoản Facebook cá nhân như: Van Le, Tuong La … làm cho dân chúng có cái nhìn sai lệch, hoài nghi về cơ quan công quyền của tỉnh. 

Vậy sự thật của vụ việc này như thế nào? Mục đích của ông Thương muốn gì? Cơ quan công quyền của tỉnh đã giải quyết thấu tình, đạt lý chưa?
Tổ hợp tác nuôi cá lóc xã Thanh Mỹ, Châu Thành, do ông Thương làm tổ phó, bắt đầu hợp tác làm ăn với ông Lý Văn Thức, giám đốc Công ty cổ phần Đầu tư và Phát triển Thủy sản Trà Cú (Công ty) từ đầu năm 2012 với hình thức Công ty sẽ cung cấp thức ăn và bao tiêu sản phẩm theo hợp đồng thỏa thuận đã ký kết. Việc hợp tác làm ăn diễn ra hết sức bình thường theo thỏa thuận; đến vụ nuôi vào cuối năm 2013 đầu năm 2014 nhận thấy cá chậm lớn, nghi ngờ do thức ăn kém chất lượng, tổ hợp tác cắt hợp đồng không lấy thức ăn của Công ty. Tại thời điểm này các thành viên trong tổ hợp tác còn nợ tiền thức ăn của Công ty trên 04 tỷ đồng. Riêng ông Dương Hoàng Thương nợ trên 1,5 tỷ, nhưng không có thành ý trả nợ nên ông Thức kiện ra tòa giải quyết theo trình tự pháp luật. Kết quả, Tòa án nhân dân huyện Châu Thành chấp nhận một phần yêu cầu của ông Thức.
Không chấp nhận kết quả giải quyết của Tòa án nhân dân huyện Châu Thành, ông Thương và luật sư của Tổ hợp tác nuôi cá lóc “phản tố” với vai trò là nguyên đơn, yêu cầu Công ty của ông Thức phải bồi thường thiệt hại, tại đây Tòa án nhân dân huyện Châu Thành hướng dẫn phải làm đơn yêu cầu, theo trình tự quy định của pháp luật và xét xử vào phiên tòa khác, do một phiên tòa xét xử không thể đồng thời vừa là nguyên đơn, vừa là bị đơn.
Mọi việc tưởng chừng như đơn giản, tất cả các giao dịch dân sự nếu không tự thỏa thuận được thì kiện ra tòa án giải quyết theo thủ tục tố tụng dân sự. Nhưng ông Thương và nhóm luật sư của ông ta nhận thấy rằng với lý lẽ và chứng cứ mình có được thì không thể thắng kiện tại sân chơi pháp luật, nên chuyển hướng đòi yêu sách với cơ quan Công quyền của tỉnh, với mục đích cuối cùng là nhằm xóa khoản nợ mà mình phải trả cho Công ty. 
Với ý đồ như vậy Dương Hoàng Thương hàng chục lần kéo lên cơ quan Công quyền chây ỳ, ăn vạ, thưa kiện loạn xạ các cơ quan từng tiếp xúc làm việc với ông ta, không từ một ai như Thanh tra tỉnh, Cảnh sát kinh tế… Các cơ quan chức năng đã hiều lần tiếp, làm việc, hướng dẫn, giải thích, thấu tình đạt lý; thậm chí, đích thân Bí thư tỉnh ủy đã tổ chức đối thoại; Chủ tịch, Phó Chủ tịch UBND tỉnh tổ chức hòa giải giữa các thành viên trong Tổ hợp tác nuôi cá lóc với ông Lý Văn Thức, Giám đốc Công ty. Đáng tiếc là kết quả không thành, do đòi hỏi quá đáng của ông Thương và các thành viên trong Tổ nuôi cá lóc, yêu cầu Công ty xóa nợ hoàn toàn, nhưng Công ty không chấp nhận mà chỉ tạm thời khoanh nợ. 
Đến đây, thì ý đồ của ông Thương đã rõ, mục đích ông đạt tới là muốn “xù nợ”, mọi thiệt hại trong quá trình chăn nuôi đẩy về cho Công ty gánh chịu, làm ăn kinh doanh theo kiểu “trúng ăn, hụt huề”, vậy mà còn giở giọng kêu gào, “Chủ tịch Trà Vinh ơi! cứu dân đen chúng tôi!” và thường xuyên ăn vạ, chây ỳ cho đến nay, chưa từ bỏ ý đồ của mình.
Không ai cứu được ông hết, bởi vì chúng ta đang sống trong xã hội có pháp luật, mọi việc đều phải hành xử theo pháp luật, không vì sự “thương cảm” mà làm sai lệch bản chất của vụ việc, nếu không xã hội này ắt sẽ loạn. 
Lớn rồi! đủ năng lực trách nhiệm dân sự rồi! ông phải chịu trách nhiệm trước các quyết định của mình, đừng như một đứa trẻ con, đụng cái là “mách cha, mách mẹ” nằm vạ mãi. Cách thưa kiện lạ đời này chỉ có ông mà thôi!
Theo Allibaba Mossad



Thứ Ba, 2 tháng 10, 2018

ĐẾN TỀ THIÊN CÒN BÁI PHỤC


Mấy ngày gần đây cư dân mạng tại tỉnh Trà Vinh, đặc biệt là đồng bào dân tộc Khmer, gia đình chính sách vô cùng hoang mang và phẩn nộ trước sự tung hoành, nhảy múa trên mạng xã hội của Lê Dũng VOVA, đệ tử của “Tôn Ngộ Không”, thành viên của phong trào Chấn hưng nước Việt, tung tin thất thiệt chửi bới chính quyền, cho rằng Công an, Viện kiểm sát huyện Tiểu Cần cấu kết nhau cướp đất của bà Sơn Thị Điều, bắt bà ở tù, giết chồng bà… và còn lợi hại hơn khi nó còn dắt mũi cả bọn khỉ con “a dua” nhảy múa, bình luận, đăng tải, chia sẻ loạn xạ trên mạng, làm dân chúng thiếu thông tin bán tín, bán nghi. (chi tiết nội dung sự việc mọi người có thể xem tại  đường link https://www.facebook.com/CHTVVietnam/videos/1816455365057783/)

Quả thật khi gọi lê Dũng VOVA là đệ tử của Tôn Ngộ Không Tề Thiên Đại Thánh quả không ngoa chút nào. Bởi, nếu Tề Thiên đã từng phò Đường Tam Tạng đi thỉnh kinh qua vùng đất huyện Tiểu Cần, có dịp tìm hiểu sự thật vụ tranh chấp đất của bà Sơn Thị Điều thì sẽ chấp tay bái phục và tôn Dũng VOVA lên làm đại sư phụ, bởi tài nhào nặn hóa phép, biến có thành không, biến không thành có vô cùng thần thông của ông ta.
Sự việc có thể tóm tắt sơ bộ như sau: Vợ chồng bà Sơn Thị Điều và ông Thạch Khặng trước đây có canh tác 5.200m2 đất ruộng, nguồn gốc đất hương quả của ông bà, do mẹ chồng bà Sơn Thị Điều là bà Thạch Thị Ân ( gia đình liệt sỹ) quản lý, nhưng chưa kê khai đăng ký và chưa được cấp quyền sử dụng đất (sổ đỏ). Năm 1996 vợ chồng bà Sơn Thị Điều kê khai đăng ký quyền sử dụng đất và được UBND huyện Tiểu Cần cấp quyền sử dụng (sổ đỏ), nhưng trước đó vào năm 1993 bà Thạch Thị Ân đã bán cho bà Kim Thị Mười 2.200m2 trong phần đất 5.200m2 nói trên và được sự đồng ý của chồng bà Điều là ông Thạch Khặng.
Sau khi xãy ra tranh chấp giữa các bên, UBND huyện Tiểu Cần xem xét lại sự việc thấy rằng: việc cấp 5.200m2 đất hương quả của ông bà để lại cho vợ chồng bà Sơn Thị Điều là sai so với Luật dân sự về quyền thừa kế tài sản, UBND huyện Tiểu Cần quyết định thu hồi quyền sử dụng đất của bà Điều và cấp lại cho mẹ chồng Thạch Thị Ân, sau đó bà Ân bán tiếp phần còn lại cho bà Kim Thị Mười vào năm 2011.
Không chấp nhận sự việc, bà Điều tiếp tục tranh chấp khiếu kiện phần đất 5.200 m2 nói trên với bà Kim Thị Mười. Mỗi lần bà Mười canh tác gieo xạ lúa thì bà Điều đem máy cày xới bỏ, chính quyền địa phương nhiều lần giáo dục nhắc nhở nhưng không được. Năm 2014 Viện kiểm sát Tiểu Cần quyết định truy tố bà trước pháp luật bởi các hành vi nêu trên, Tòa án huyện Tiểu Cần tuyên phạt bà 18 tháng với tội danh “vi phạm các qui định về sử dụng đất đai”. Sau khi chấp hành án xong bà tiếp tục khiếu kiện tranh chấp cho đến nay, cơ bản sụ việc chỉ có vậy.
Đối với bà Thạch Thị Phúc, tôi không muốn tìm hiểu gì thêm, bởi thông qua sự việc của bà Sơn Thị Điều thì mọi người có thể suy luận và biết được phần nào bản chất của sự việc của bà Phúc, đồng thời biết được tài năng “hóa phép” xuất chúng của các thành viên phong trào Chấn hưng nước Việt, đặc biệt là Dũng VOVA chỉ giỏi “ khua môi, múa mép”, nhảy múa trên mạng, nhào nặn thông tin để đánh lừa dư luận, chửi bới chính quyền.
Thật là buồn cười cho những kẻ mang danh Chấn hưng nước Việt.
Trà Vinh Quê Em.

KẺ KHÁC BIỆT DỊ HỢM


Để khích lệ xã hội phát triển, các nhà lãnh đạo luôn tìm cách tác động, khuyến khích mọi người thi đua lao động sáng tạo trên các lĩnh vực để tạo ra sự khác biệt, đem lại giá trị tích cực cho xã hội, làm đẹp cho đời. Có hai khuynh hướng tạo ra sự khác biệt:
1. Có hành vi và chủ trương tích cực, đó là những người tạo ra sự luôn khác biệt nhờ những đóng góp tích cực của mình cho xã hội như phát minh mới, sáng kiến mới … nhằm nâng cao năng suất lao động, cứu chữa bệnh nhân … sự khác biệt đó luôn được xã hội đón nhận, khuyến kích và tán dương.
2. Có hành vi và thái độ tiêu cực, đó là những người tạo nên sự khác biệt ngược đời, dị hợm không giống ai so với mặc định xã hội theo chiều hướng tích cực, hoặc sự khác biệt đó không đem lại lợi ích cho cộng đồng xã hội. Chẳng hạn như tạo nên “scandal” để làm nổi tiếng tên tuổi; tung tin thất thiệt, gây sốc để câu like, thu hút người xem trên mạng xã hội, nghiên cứu phát minh phục vụ cho việc giết người hàng loạt, phá hoại môi trường; hướng dẫn chế tạo vũ khí, kích động tấn công người thực thi pháp luật… sự khác biệt đó bị xã hội phê phán, lên án và loại bỏ.
Facebooker Lê Thúy Bảo Liên, 
Phóng viên Đài phát thanh Truyền hình Trà Vinh.

Ở Trà Vinh cũng có một vài con người như thế, những người này luôn có hành vi và thái độ dị hợm. Quốc khánh của đất nước là ngày vui, là niềm tự hào của mọi công dân ở một Quốc gia có chủ quyền. Nhân dân vui ngày độc lập trong hạnh phúc, an ninh, an toàn, không để xảy ra không biểu tình, phá hoại theo kiểu “phá sạch, đốt sạch, giết sạch” của bọn phản động “Việt Tân”, “Chính phủ Quốc gia Việt Nam lâm thời” thì cô ta tỏ vẻ hối tiếc cho rằng “Sài Gòn đã có một ngày quốc khánh buồn như thế! Liệu 2019,2020 và sau nữa, VN có còn quốc khánh nữa không”; công tác đảm bảo an ninh của Công an thì cô ta cho rằng “ lễ quốc khánh 02/9/2018 giống như thiết quân lực thời chiến tranh”. Để đảm bảo an ninh, an toàn cho các sự kiện chính trị quan trọng của đất nước tất cả các quốc gia trên thế giới này đều phải làm như thế, không quốc gia nào ngoại lệ, bởi chống các âm mưu phá hoại, khủng bố đảm bảo an toàn cho nhân dân là quan trọng hàng đầu.
Có thể nói rằng, đối với toàn thể nhân dân Việt Nam bài thơ thần Nam Quốc Sơn Hà của Lý Thường Kiệt; Bình Ngô Đại cáo của Nguyễn Trãi; lời Hịch ra trận của Nguyễn Huệ; Tuyên ngôn độc lập của Chủ tịch Hồ Chí Minh có giá trị vĩnh hằng, mãi mãi là niềm tự hào của công dân đất Việt, mọi hành vi công kích, chê bai đều xa lạ, trái với giá trị chuẩn mực chung, dù xuất phát từ động cơ nào cũng đáng được lên án và loại bỏ khỏi đời sống xã hội.
Trà Vinh Quê Em.